4everfriends.forumvi.com
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.
BỘ GÕ TIẾNG VIỆT ONLINE
Right click to open new tab


Trò chơi tình ái ( Phần 1)

3 posters

Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:35 am

Người đàn bà ấy đứng dậy, bước chân một cách đau đớn, miệng cô ấy mím lại nhưng trên tay vẫn cầm điếu thuốc, máu ở miệng của cô ấy lại rỉ ra, nó bỗng làm tôi cảm thấy bản thân mình dường như đang mất kiểm soát.

*****
Một người đàn bà đã có gia đình mới chuyển đến khu nhà tôi. Tôi thì vốn bàng quan với sự đời, chả bao giờ quan tâm quá nhiều đến chuyện của người khác nhưng riêng người đàn bà này thì tôi buộc phải chú ý.

Lần đầu tiên gặp cô ấy trong thang máy, tôi thấy mặt cô ấy tím bầm, đầy những vết máu tụ dưới làn da mỏng manh, cô ấy co ro trong chiếc áo len mỏng màu nâu nhạt, một chiếc váy xòa kiểu của các bà nội trợ hay mặc,một đôi giày bệt màu đen, mái tóc đen thẳng buông xõa xuống khuôn mặt như để che đi những vết thâm tím, cô ấy lúi húi bước vào, hai tay khoát trước ngực, đầu hơi cúi nên không để ý có người trong thang máy nên suýt đâm vào tôi.

Cô ấy ngước mắt lên nhìn tôi, một khuôn mặt đầy những vết thương với ánh nhìn lạnh lẽo và vô cảm, không hề có cảm giác của một người phụ nữ vừa bị bạo hành, đánh đập mặc dù cô ấy trông có vẻ thế, trông cô ấy có vẻ bất cần đời. Tôi cũng không biết gì nhiều về cô ấy ngoài việc thi thoảng gặp cô ấy vết những vết thâm trên mặt, dù chẳng quen biết gì nhưng trong bản năng tự tôi bỗng dấy lên một lòng thương cảm cho người đàn bà ấy, tuy nhiên tất cả chỉ là trong ý thức nội tại, tôi và người đàn bà ấy vẫn chưa một lần mở lời nói chuyện dù cô ấy ở cách nhà tôi hai số nhà trong tòa chung cư này.

Tôi đã kết hôn được năm năm, vợ tôi là người con gái mà tôi phải mất bao nhiêu tấm chân tình mới có thể chinh phục được. Với tôi, cô ấy là một người phụ nữ hoàn hảo từ nội tâm đến vóc dáng. Cô ấy vốn là giáo viên mĩ thuật, còn tôi là một bác sỹ thẩm mĩ, chúng tôi quen nhau qua sự mai mối của những người bạn chung.


Ngay từ lần đầu tiên gặp Nhi- vợ tôi bây giờ, tôi đã chết chìm trong sự quyến rũ của cô ấy. Ở đâu ra một người phụ nữ duyên dáng và cá tính đến vậy? Trong cuộc chuyện trò, tôi những tưởng sẽ chẳng thể tìm được đề tài chung nào để nói với cô ấy để làm quen, không ngờ Nhi lại chủ động hỏi han tôi về nghề nghiệp và đan cài những hiểu biết của mình về công việc của tôi nữa. Phụ nữ khéo léo và duyên dáng lại xinh đẹp nhường ấy, lần đầu tiên tôi gặp trên đời! Thích quá, mê quá, đêm nằm thao thức chỉ muốn gọi điện nhắn tin ngay nhưng mà cứ phải dằn lòng vị còn chút e ngại, cuối cùng thì không kìm được vì sợ người đẹp thế, quý hiếm thế mình mà không lao đến thì cô ấy bay đi mất! Thế là nhiệt tình tán, mang cả chân thành ra mà chinh phục, riết rồi nàng thương cho cái tấm lòng chân chất mà đồng ý lấy tôi! Giây phút ấy, tôi cứ tưởng như mình vừa trúng độc đắc vậy!

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417487524-trochoitinhai1.jpg3
Ngay từ lần đầu tiên gặp Nhi- vợ tôi bây giờ, tôi đã chết chìm trong sự quyến rũ của cô ấy. Ở đâu ra một người phụ nữ duyên dáng và cá tính đến vậy? (ảnh minh họa)

Là vì tôi chẳng có tài lẻ gì ngoài việc học tập và nghiên cứu, tạm gọi là thành công trong công việc, làm bác sỹ ở một bệnh viện lớn, cũng đã có giấy phép hành nghề và kinh tế để mở một trung tâm thẩm mỹ mang tên mình. Tính cách cũng khá trầm, nghĩ nhiều hơn nói và khá nhạt. Tôi tự thấy mình như vậy…

Thế nhưng vợ tôi lại cho rằng những điểm mà tôi cho là nhạt nhẽo ấy lại là điểm mạnh của tôi, Nhi thích sự điềm đạm, đĩnh đạc và chân thành của tôi, cô ấy cảm thấy tôi đích thị là một cây tùng cây bách cho cô ấy nương vào…Dù thế nào, thì việc cô ấy đồng ý làm vợ tôi cũng khiến tôi thấy mình danh giá lên vài bậc. Thật thế!

Chúng tôi hiếm muộn về đường con cái, Nhi gặp một vấn đề nhỏ ở tử cung nên khó mang thai và cần phải điều trị, tôi thì không quá đặt nặng việc cần thiết phải con, hai vợ chồng lại sống riêng nên khá thoải mái trong việc chăm sóc nhau. Tôi thỉ bình đẳng trong mọi việc với vợ, công việc thì vẫn hết sức, về đến nhà hai vợ chồng vẫn lúi húi cùng nhau làm việc nhà, bạn bè hai đứa đã đề huề con cái nhưng vẫn nhìn vợ chồng tôi trầm trồ ước ao chả hiểu vì lẽ gì, thường thì con người ta thường ham muốn cái mình không có được mà coi thường những điều quý giá mà họ đang sở hữu, trong trường hợp này chắc cũng vậy.
Tôi không có xu hướng ngoại tình, không muốn lang chạ mặc dù những cám dỗ ngoài cánh cửa nhà luôn đầy rẫy, tại sao thì tôi không rõ, có lẽ do bản năng không muốn, phần nhiều là do yêu vợ nên tôi không có nhu cầu đổi mới tình cảm ở bên ngoài.

Người đàn bà bên cạnh nhà tôi cũng vậy, có lẽ với tư cách là một bác sỹ thường cảm thông với nỗi đau của một bệnh nhân nên khi nhìn thấy cô ấy bị thương thì trong lòng tôi dội lên cái cảm giác đồng cảm và xót xa ấy chứ tuyệt nhiên không phải là sự rung động gì, hẳn nhiên thế! Tôi rất yêu vợ tôi…

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417487524-trochoitinhai1.jpg2
Tôi không có xu hướng ngoại tình, không muốn lang chạ mặc dù những cám dỗ ngoài cánh cửa nhà luôn đầy rẫy, tại sao thì tôi không rõ, có lẽ do bản năng không muốn, phần nhiều là do yêu vợ nên tôi không có nhu cầu đổi mới tình cảm ở bên ngoài. (Ảnh minh họa)

Nhi cùng với đồng nghiệp trong trường đi du lịch ở tận Phú Quốc, tôi thì muốn đi cùng cô ấy lắm nhưng bận việc ở phòng khám nên không đi được, tôi hứa với vợ chờ qua mùa nghỉ lễ của các chị em sẽ thu xếp thời gian để hai vợ chồng ngao du đó đây, tôi thích được đi du lịch với vợ tôi, ở đâu cũng được! Biết vợ không ở nhà nên tôi cứ tà tà đi về nhà, vừa mở cửa thang máy ra tôi đã gặp ngay cảnh éo le. Người đàn bà với khuôn mặt thâm tím đang nằm lê lết trước cửa nhà cô ấy, bất động, xung quanh hành lang thì vắng tanh. Tôi vội vàng chạy đến nâng cô ấy dậy thì thấy máu ở khóe miệng cô ấy rỉ ra, chân tay mềm nhũn mất hết sức lực, ánh mắt lờ đờ nhìn tôi.

- “Cô làm sao thế này? Người nhà cô đâu?”


- “Tôi không sao…”


- “Anh làm ơn…Nhặt hộ tôi chiếc túi xách dưới kia….” Người đàn bà thều thào.
Tôi nhìn theo tầm mắt của cô ấy, thấy có chiếc túi xách quăng quật ở gần phía cầu thang bộ, son phần, chìa khóa, thuốc lá và ví tiền văng ra, cả mấy cái bao cao su nữa..Tôi vơ vội tất cả đem đút vào túi rồi quay lại phía cô ấy thì đã thấy cô ấy gượng dậy dựa vào tường, đầu óc bù xù tả tơi. Tôi ngồi xuống đưa cho cô ấy chiếc túi xách, cô ấy đưa ánh mắt lạnh lẽo của mình nhìn tôi rồi bảo:

- “Cảm ơn anh…”


Nói xong thì cô ấy mở túi xách ra lấy bao thuốc rút một điếu rồi đưa lên miệng. Khoảnh khắc nhìn người đàn bà ấy đầy đau đớn nhưng vô cảm đến tận cùng, tự dưng dây thần kinh của tôi giật dội, các mao mạch căng lên, máu chảy rần rật trong huyết quản, sự kích thích đầy tội lỗi ào đến, một thứ cảm xúc thú hoang lạ lùng quái đản bỗng lao đến mở toang tâm hồn đơn giản của tôi. Tôi nhìn người đàn bà ấy một cách tăm tối rồi cảm thấy quá sợ hãi trước thứ cảm xúc ma mị ấy, tôi đứng lên đi nhanh về phía nhà mình.

Người đàn bà ấy vẫn ngồi dựa vào tường, cô ấy thò tay tìm cái gì đó rồi dường như không thấy, cô ấy ngước mắt về phía tôi :

- “Anh có bật lửa không?”


Cái bức tranh tăm tối đầy tội lỗi ấy hiện ra ngay trước mắt tôi, đóng khung lại một hình ảnh đầy đau đớn, vô cảm, lạnh lẽo của một người đàn bà vừa bị bạo hành ngồi đơn độc trên hành lang vắng lặng, thật là đời tôi chưa chứng kiến một cảnh kì dị thế bao giờ, hoặc là bản năng điên rồ của tôi chưa bao giờ được đánh thức. Tôi trả lời trong mê muội, ánh mắt tối sẫm lại, tôi không biết mình muốn gì nữa :

- “Ở trong nhà tôi…”


Người đàn bà ấy đứng dậy, bước chân một cách đau đớn, miệng cô ấy mím lại nhưng trên tay vẫn cầm điếu thuốc, máu ở miệng của cô ấy lại rỉ ra, nó bỗng làm tôi cảm thấy bản thân mình dường như đang mất kiểm soát.

Cô ấy bước vào nhà, cánh cửa đóng lại và cô ấy dừng chân ở cửa. Cô ấy tựa người vào cánh cửa, khoanh tay trước ngực và chờ đợi tôi lấy chiếc bật lửa. Tôi cảm thấy hơi lúng túng khi có người phụ nữ ấy hiện hữu ở nhà tôi...

Tôi tìm được chiếc bật lửa và đưa cho cô ấy, cô ấy ngậm điếu thuốc vào miệng, máu ở miệng lại rỉ ra, tôi cảm thấy căng cứng hết cơ thể, máu dồn lên đỉnh đầu chỉ trong một khắc, ánh mắt đen thẫm vô cảm của cô ấy chạm mắt tôi...Trong khắc ấy, phần thú hoang của tôi trỗi dậy, máu của cô ấy đỏ tươi, khuôn mặt bi thương của cô ấy, những vết thâm tím…Cơ thể tôi rực lên như sắp nổ tung. Tôi lao vào hôn cô ấy như một gã mất trí, dục vọng trong tôi bỗng nhiên trỗi dậy…
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:39 am

(Phần 2)


Tôi mở cửa và tống cô ấy ra ngoài một cách nhã nhặn. Cánh cửa vừa đóng lại cũng là lúc sự ghê tởm về bản thân mình bỗng trỗi dậy.

Máu của cô ấy trong miệng tôi, nó có vị tanh, hơi mặn và đầy kích thích, một thứ lạ lùng nhất mà tôi từng nếm. Cô ấy không phản ứng, nhưng cũng không đáp lại, tuồng như việc bị một gã đàn ông lạ hoắc áp chế là việc quá bình thường với cô ấy. Rồi lý trí tôi đột nhiên quay trở lại, tôi thấy tim mình nhói nhói, tôi buông hờ cô ấy ra và xin lỗi thì cô ấy nói với tôi bằng một giọng thản nhiên:

- “Không có gì…”


- “Đừng có nhìn tôi với ánh mắt như thế, tôi là gái làm tiền…vậy… nếu anh có nhu cầu thì... Thế nhé! Nếu…anh không có nhu cầu thì …tạm biệt!”


Cô ấy vừa quay người lại thì bản năng thú tính của tôi lại trỗi dậy, lấn át hết cả phần lý trí kiên định đang hối hận trong tôi. Tôi ôm siết lấy cô ta từ phía sau và làm cái điều bản năng nhất của một thằng đàn ông. Mọi thứ diễn ra trong sự cam chịu của cô ấy.

****

- “Dương…là tên tôi”. Cô ấy đứng đó cầm tiền tôi đưa và giới thiệu về mình một cách dửng dưng.

- “Một con điếm đích thực” Đầu óc tôi đang nghĩ vậy.

- “Khải. Tôi tên Khải…”. Tôi định nói lời xin lỗi nhưng thấy thật phí phạm. Tại sao lại phải phung phí lời xin lỗi với một ả điếm?

Hết chuyện. Tôi mở cửa và tống cô ấy ra ngoài một cách nhã nhặn. Cánh cửa vừa đóng lại cũng là lúc sự ghê tởm về bản thân mình bỗng trỗi dậy. Tôi chạy thật nhanh vào phòng tắm và kì cọ tất cả những cen ti mét vuông trên cơ thể, đến nỗi da tôi như mỏng đi, đỏ lên và cảm rất bỏng rát. Nhưng nỗi ghê tởm vì hành vi thú tính của tôi vẫn lẩn khuất khắp căn nhà này, một bầu không khí thanh sạch đã bị tôi làm vấy bẩn, tôi nhìn vào gương trong phòng tắm, có một gã đàn ông tuổi 40 đang nhìn tôi, hắn như đang ngạo ngễ nhổ vào cái đạo đức mà tôi đang cố níu. Hắn giống tôi nhưng tôi chưa bao giờ gặp hắn. Một khuôn mặt đang thỏa mãn về hành vi của mình, không hề có chút hối hận hay cảm giác tội lỗi, đó là sự thỏa mãn, nó đã hiện lên khuôn mặt của hắn ta. Thật kinh tởm!

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417654362-trochoitinhai1
Tôi mở cửa và tống cô ấy ra ngoài một cách nhã nhặn. Cánh cửa vừa đóng lại cũng là lúc sự ghê tởm về bản thân mình bỗng trỗi dậy. (Ảnh minh họa)

Tôi lao ra khỏi phòng tắm, có ngồi vào bàn làm việc trong phòng, cầm tài liệu lên đọc và làm vài thứ quanh quẩn ngớ ngẩn để quên đi trạng thái tồi tệ nhưng không thể. Bế tắc và ân hận… Không hiểu mình đã làm gì mấy giờ trước? Đó là mình sao?

Tôi rút điện thoại ra nhấn số và gọi cho Nhi, nhưng sự hổ thẹn ngăn tôi lại, tôi tắt máy và nhắn tin cho vợ “Anh yêu em,…”

Vợ tôi hồi đáp:

- “Em cũng vậy…”.


Trong lòng tôi vẫn không thỏa mãn với sự ăn năn ấy, rõ là tôi đã phản bội vợ mình. Lại là với một ả điếm. Thật không còn gì để nói! Câu chuyện nhục nhã này, tôi phải làm thế nào đây?…

Nhi trở về sau cuộc du lịch làm cuộc sống của tôi bớt ngột ngạt hơn. Thú thật, từ hôm xảy ra chuyện, tôi không dám đi thang máy vì sợ đụng phải ả đó. Vì lẽ gì thì tôi không rõ, nhưng có sự lấn cấn trong lòng tôi khiến bản thân không thấy thoải mái và khó quên được câu chuyện nhơ nhuốc ấy, thế nên tốt nhất là tránh.

Đêm lạnh, tình nóng. Hai vợ chồng mê mải quấn lấy nhau như đôi tình nhân mới yêu, trong khoảnh khắc rùng mình, tâm trí tôi lóe lên hình ảnh tăm tối, khuôn mặt thâm tím, ánh nhìn hoang dã của Dương. Sức ám ảnh của cô ta thật đáng sợ, tôi mở mắt ra nhìn âu yếm vợ tôi, thiên thần đang nằm trong tay tôi để quên đi cơn ác mộng ấy,. Trong giấc mơ đêm ấy, hình ảnh Dương cứ vướng víu trong tâm trí tôi, đến mấy ngày sau, cứ mỗi lần nhìn đến cán cửa, hoặc đi ra khỏi thang máy là tôi lại sợ đụng mặt ả hàng xóm kì dị.

Công việc hôm nay bận bịu, vừa tan ca ở bệnh viện, tôi vội vàng lái xe đến phòng khám, có một ca chỉnh hình mũi đang chờ tôi phẫu thuật. Mọi việc đã được các hộ lý và y sĩ chuẩn bị tất cả, tôi đặt chiếc cặp xách xuống ghế, lấy áo blu mặc vào và đến phòng rửa tay trước khi tiến hành vào phòng phẫu thuật.

Bệnh nhân cũng đã vào phòng, đang nằm trên giường mổ chuẩn bị gây tê sống mũi. Vừa nhìn thấy bệnh nhân tôi chợt khựng lại, đó là "oan gia ngõ hẹp" của tôi. Lần đầu tiên tôi chứng kiến ả hàng xóm với dung nhan lành lặn, tôi ngơ người ra đến vài khắc. Cô ta đẹp hơn tôi tưởng, dù sao thì làm cái nghề ấy mà không có nhan sắc thì đúng là bi kịch. Dương cũng tỏ ra thoáng ngỡ ngàng khi nhìn thấy tôi, tuy vậy cô ấy vẫn rất bình thản ngồi dậy và chào tôi:

- "Chào bác sỹ ạ..."


- "Chào em, tôi sẽ phẫu thuật chính cho em. Thực ra, ừm... Gọi là phẫu thật vậy thôi chứ thực sự đây chỉ là tiểu phẫu thôi, chỉ khoảng 20 phút là em có thể về nhà luôn..." tôi dặn dò như bao bệnh nhân khác.

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417654362-trochoitinhai1.jpg2
Dương cũng tỏ ra thoáng ngỡ ngàng khi nhìn thấy tôi, tuy vậy cô ấy vẫn rất bình thản ngồi dậy và chào tôi (Ảnh minh họa)

- "Sẽ không thể đau bằng cái gã suốt ngày tẩn cô thâm tím mặt mày đâu…”  tâm trí lên tiếng.

Cô ấy nằm xuống, tôi đeo găng tay và bắt đầu tiến hành. Dù đã tiêm ba mũi thuốc tê vào mũi cô ấy nhưng Dương vẫn rên rỉ, tư dưng một khắc trôi qua sóng lòng tôi gợn dậy, như một luồng điện giật dội trong cơ thể bình tĩnh, tự tin khi đang hành nghề. Lý trí quay lại ngay tức khắc, khi những hình ảnh ám ảnh chưa kịp hiện về thì ca phẫu thuật đã tiến hành xong.

Tôi để Dương ngồi dậy ngắm nghía cái mũi mới đã được độn một miếng silicon vào sống, tôi cởi găng tay, tháo khẩu trang, bỏ mũ và bước về phòng riêng đóng cửa lại, tôi muốn tránh mặt cô ấy, chỉ là cảm thấy sợ hãi dục vọng của chính mình có thể trỗi dậy, tôi sợ khuôn mặt của cô ta…

Có tiếng gõ cửa. Tôi vừa lướt Ipad xem tin tức vừa mời vào theo phản xạ. Dương bước vào phòng, cười nhẹ với tôi, tôi đáp lại. Cô ấy kéo ghế ngồi xuống và đi thẳng vào vấn đề:

“Em muốn nâng ngực, bác sỹ có thể tư vấn giúp em được không? Về mọi thứ…”

- “Thế là đẹp rồi…” Tôi buột miệng rồi chợt tự thấy xấu hổ với chính mình.

- “Em chưa hài lòng, em muốn thay đổi ngoại hình…”


- “Để đắt hàng hơn à?” Lời nói vụt ra khi lý trí chưa kịp ngăn lại.

Dương nhìn tôi với một thái độ khinh bỉ, sự khinh bỉ của một ả điếm trước những lời mạt sát không đúng lúc. Tôi sai rồi, ít nhất trong lúc này, tôi đã quên mất phận sự của mình. Cô ấy đang là khách hàng của tôi, và cô ấy có quyền...Tại sao tôi lại có thể văng ra những thứ ngu ngốc như thế???

- “À, ừm… tôi sẽ gọi một bác sỹ khác đến tư vấn cho em…” tôi không dám nhìn vào mắt cô ấy.

Dương ngả người ra ghế, tay cô ấy đưa ra sau đầu, cổ cô ấy hơi ngửa lên, tóc cô ấy buông xõa, một vài sợi rối bay lên mặt, mũi cô ấy bắt đầu sưng đỏ, cô ấy thở hắt ra một hơi…tất cả những cử động ấy, chỉ xuất hiện trong vòng ba giây nhưng nó khiến tâm hồn tôi xao động.  Phía bên trái bắt đầu tăng nhịp đập, tôi nhớ đến sự  co bóp đau đớn bên trong lớp váy của cô ấy…

Tôi đứng bật dậy nhanh hơn cả phản xạ thông thường, lấy chiếc áo khoác và cặp táp rồi hỏi :

- “Tôi phải về. Em có muốn đi chung không?”


Dương uể oải đứng dậy, không trả lời. Cô ấy xách cái túi rồi đứng dậy, cô ấy nhìn tôi, định nói gì xong lại thôi. Cô ấy kéo cửa rồi đi ra trước. Một không gian nặng nề, nao nao cứ bao vây lấy tôi kể từ khi người đàn bà đó bước vào.

Tôi bước ra ngoài cửa thì đã không thấy cô ấy đâu nữa, tôi hỏi cô lễ tân xem bệnh nhân đi đâu thì biết cô ta lên taxi đi rồi. Thật là…

Cửa thang máy mở. Cô ấy đứng trước cửa nhà cô ấy, một chân co lên đạp vào tường, miệng rít thuốc, mũi đã sưng tấy. Cô ấy nhìn thấy tôi nhưng không có phản ứng, tuồng như một người xa lạ, ánh mắt vô hồn vô cảm tuồng như đang nghĩ cái gì mà tôi không thấu được. Tôi cảm thấy bối rối, muốn mở lời nói câu gì nhưng lại có gì đó ngăn lại, tôi ngó lơ cô ấy, coi như không quen biết vậy, bước đi vài bước…

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417654362-trochoitinhai1.jpg3
Tôi cảm thấy bối rối, muốn mở lời nói câu gì nhưng lại có gì đó ngăn lại, tôi ngó lơ cô ấy, coi như không quen biết vậy, bước đi vài bước… (Ảnh minh họa)

Bỗng tôi thấy cổ tay Dương chảy máu. Máu chảy thành giọt xuống nền nhưng cô ấy vẫn đứng thản nhiên hút thuốc như không có chuyện gì xảy ra. Tôi dừng lại.

- “Tay em chảy máu kìa…”


Cô ấy đưa mắt nhìn tôi, u ám, khinh bỉ, hoang dã, đau đớn, xa lạ…tất cả những thái cực cảm xúc trộn lẫn lại trong một màu vô cảm. Thú hoang trỗi dậy, phần tăm tối nhất nơi con người tôi đã mở khóa…Tôi tiến đến và ngậm miệng vào vết thương trên cổ tay của cô ấy, hút hết tất cả những giọt máu đang chảy và nuốt ực qua cổ họng, máu tanh và có vị mặn thật kích thích... Dương cúi mắt nhìn tôi rồi rít lên nhè nhẹ.  Cái vị máu tanh của cô ấy, tôi thấy các giác quan của mình bùng nổ trong cơ thể, nó đã bất tuân lệnh tôi. Tôi cúi đầu trước thú tính…Tôi kéo tay cô ấy vào nhà tôi thật nhanh, mặc kệ chuyện gì có thể xảy ra, mặc kệ cả chuyện vợ tôi  tan sở có thể về nhà bất cứ lúc nào…
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:42 am

(Phần 3)


Đôi khi, tôi nhìn qua tường nhà mình, ngẫm nghĩ xem cô ta đang làm gì với cái mặt sưng vù và cái cổ tay chi chít sẹo. Tiếp khách chăng? Tại sao cô ta lại chọn cái nghề đấy nhỉ? Trông cô ta không có vẻ là gái làm tiền? nhưng sự thật thì cô ta đã nhận tiền từ mình mà, còn đếm trước mặt và giới thiệu

Tôi lấy hộp dụng cụ y tế, lấy gạc băng lên tay Dương. Không khí im lặng đặc quánh ngôi nhà, tôi nghe rõ nhịp thở của cô ấy, cô ấy cảm nhận được cái thú tính của tôi đang ở trong trạng thái phấn khích tột độ. Bỗng nhiên cô ấy đứng bật dậy rồi bước đi, đời nào tôi để yên… Tôi ôm siết lấy Dương, một mùi nước hoa xốc vào mũi làm tôi ngây ngất, mùi của gỗ, mùi oải hương nồng nàn, mùi của đàn bà,…tất cả quyện vào nhau và thuộc về cô ấy.

Tôi hít sâu vào lồng ngực, sự mê muội thèm khát cao độ, tôi cắn mạnh vào bờ vai của Dương, đau đớn, sâu hoắm, khao khát,…Dương khẽ co người lại và thở mạnh, nhịp gấp gáp, chợt cô ấy dùng hết sức lực thoát khỏi sự kìm tỏa của tôi. Dương buông tôi ra, ném cho tôi một cái nhìn khiêu khích rồi bước nhanh ra khỏi nhà tôi, cánh cửa đóng lại và tôi ở lại với sự trống rỗng của riêng mình.


Như một gã mất hết lý trí hoặc không thể chế ngự được dục vọng, tôi muốn bước theo cô ấy, nhưng nhịp chân chậm lại, chậm lại… lý trí vụt về với hiện thực của não bộ. Tôi đang làm gì thế này? Như một gã bệnh hoạn từ trong tiềm thức và chỉ chực cúi đầu trước dục vọng sao? Thật, cuộc đời tôi hoặc là đã sống một cách quá nhàm chán, hoặc đã cố nén sự bệnh hoạn xuống sâu tận đáy tâm hồn, hoặc tâm trí đã luôn cố gắng để triệt tiêu nó, đến mức tôi đã tưởng tôi là một gã rất bình thường…

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417798208-anhyeudichodothietthoi1.jpg3
Như một gã mất hết lý trí hoặc không thể chế ngự được dục vọng, tôi muốn bước theo cô ấy, nhưng nhịp chân chậm lại, chậm lại…lý trí vụt về với hiện thực của não bộ. (Ảnh minh họa)

Tôi đứng trước cửa nhà Dương, như một gã thèm khát đến ngu ngốc, tôi bất giác cười với bản thân mình, không rõ là hoan hỉ hay tự phỉ nhổ chính mình. Đúng lúc ấy vợ tôi về, cô ấy lúc nào cũng rạng rỡ. Thấy tôi đứng ngây người ở gần cửa thang máy, Nhi vô tư hỏi:

- “Anh làm gì ở đây vậy?”


Thú thực, những lúc thế này tôi cảm ơn cái sự thâm trầm của tôi lắm, vì biết trả lời thế nào đây? “À, ừm…anh vừa có ý định giao cấu với một ả đàn bà làm tiền…” tâm trí thành thật.

- “Em về muộn vậy? Mình đi ăn ngoài luôn…” Tôi trả lời một kiểu.

Nhi chẳng hồ nghi về điều đó. Cô ấy nói tôi chờ ở ngoài để cô ấy thay đồ, rồi hai vợ chồng đi luôn. Tôi đứng đợi ở ngoài…

Nhìn cánh cửa đóng kín phía trước mặt, tôi đoán định và tưởng tượng Dương đang làm gì trong đó? Tại sao cô ta hay bị thương quá vậy? Gã nào đã tẩn cô ta? Hay cô ta tự làm mình bị thương? Không đời nào! Chẳng ai điên là lại làm đau mình như thế cả…chắc hẳn là một gã nào đó…Có phải là cái gã đi cùng cô ta lần đầu tiên không nhỉ?

Cánh cửa chợt mở toang làm dòng suy nghĩ của tôi bị cắt đứt. Vợ tôi đẹp như thiên thần trong chiếc đầm chiffon màu thiên thanh, cô ấy xõa mái tóc xoăn gợn sóng sang một bên vai, tay xách chiếc túi nhỏ màu be hợp với màu giày, tôi nở một nụ cười mỉm mãn nguyện.

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417798208-trochoi1
Dương khẽ co người lại và thở mạnh, nhịp gấp gáp, chợt cô ấy dùng hết sức lực thoát khỏi sự kìm tỏa của tôi. (Ảnh minh họa)

Người đàn bà ấy cũng bước ra, tay băng gạc, mặc chiếc áo thun bó sát  màu nâu đất cổ thuyền, một chiếc váy kiểu bohemieng với họa tiết trầm, tóc thả xuống che đi khuôn mặt sưng vù vì hậu phẫu. Cả hai cùng bước vào thang máy…

Cô ấy không nhìn tôi, cũng chẳng nhìn vợ tôi, cứ như thể chúng tôi chưa quen nhau bao giờ, thật khó hiểu. Nhưng đó thật sự là điều tôi mong chờ lúc này…

Chúng tôi cùng đến một nhà hàng chuyên đồ nướng ở ngay dưới tầng 2 tòa nhà, thật trùng hợp là Dương cũng đến đó. Chúng tôi gọi món sườn cừu nướng và ngồi chờ đợi, cách đó ba bàn là Dương. Cô ta có vẻ thích những nơi u tối, chọn ngay một bàn ở góc khuất, đèn tối, lạnh lẽo, cô độc, rất hợp với cô ta.

Dương chọn món và ngồi đó tư lự điều gì không rõ, tôi biết cô ấy biết đến sự có mặt của tôi, nhưng thật tài tình, cô ta diễn như chưa hề biết tôi là ai vậy, hoặc cũng có thể cô ta vốn là con người quái đản như vậy! Thật là không hiểu ra làm sao nữa, sườn cừu hôm nay non quá mất ngon, hoặc vì tâm lý không thoải mái nên tôi thấy nhạt thếch! Bỗng dưng thấy chán…

Tôi vẫn thi thoảng tơ tưởng đến cô ta, thú thật đời tôi chưa bao giờ có cảm giác quái đản như thế kể từ khi gặp Dương, những thứ xúc cảm lạ lùng mà tôi đột nhiên muốn thử cứ trỗi dậy khi nhìn thấy cô ấy…

Đôi khi, tôi nhìn qua tường nhà mình, ngẫm nghĩ xem cô ta đang làm gì với cái mặt sưng vù và cái cổ tay chi chít sẹo. Tiếp khách chăng? Tại sao cô ta lại chọn cái nghề đấy nhỉ? Trông cô ta không có vẻ là gái làm tiền? Nhưng sự thật thì cô ta đã nhận tiền từ mình mà, còn đếm trước mặt và giới thiệu nghề nghiệp nữa, tôi đang mong chờ gì vậy?

Thời gian này tôi cố tình muốn đụng mặt Dương nhưng không hiểu cô ấy đã đi đâu mà như bốc hơi khỏi khu chung cư này, có lẽ cô ấy đã chuyển đi nơi khác…Mỗi lần đi qua, tôi đều bất giác nhìn vào cánh cửa đó nhưng nó vẫn đóng im ỉm, chẳng có ma thuật nào xảy ra cả. Hành lang thiếu cô ta đứng bỗng trở nên nhạt nhòa và đơn giản, thật chẳng có tý điểm nhấn nào cả. Mọi việc bỗng rơi vào trật tự cũ một cách đơn giản đến không ngờ, vậy mà tôi cứ trông ngóng những phút giây vụng trộm mãi…Thật hài…

Kể từ ngày đó, tôi lại trở về với quỹ đạo của mình, dục vọng lại hoạt động theo một chu kì khác, hân hoan, mềm mại và tinh tế như vốn dĩ nên vậy, chúng tôi vẫn luôn yêu nhau một cách trân trọng như thế!

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1417798208-anhyeudichodothietthoi1
Vợ tôi đẹp như thiên thần trong chiếc đầm chiffon màu thiên thanh, cô ấy xõa mái tóc xoăn gợn sóng sang một bên vai, tay xách chiếc túi nhỏ màu be hợp với màu giày, tôi nở một nụ cười mỉm mãn nguyện. (Ảnh minh họa)

Hôm nay chúng tôi mới có dịp tụ tập với em cậu Nhi kể từ ngày cậu ấy về nước. Dũng, em trai Nhi là du học sinh ở Mỹ chuyên ngành nghệ thuật, tính tình khá bay bướm và lãng mạn, ngoại hình sáng láng và có phần hơi giống chị gái, đó là sự nhẹ nhàng, mềm mại, Nhi vô cùng tự hào về em trai mình, cũng phải thôi cậu ấy là người đầu tiên của Việt Nam được giải thưởng hội họa tầm cỡ thế giới. Tôi không hiểu nhiều về nghệ thuật, chỉ biết thông qua sự tung hô của truyền thông về Dũng nên tôi đoán hẳn là nó có một giá trị nhất định nào đấy, và Dũng thực sự là một chàng trai dễ mến, tôi luôn thích cậu ta như một người anh trai có một đứa em giỏi giang và đẹp đẽ…

Về nước không rõ ý định ở hẳn hay chỉ lưu trú tạm thời thì đã thấy cậu mở mấy triển lãm tranh cá nhân trong nước, rồi sau bao cuộc trò chuyện để thiết lập một cái lịch cho những người tham công tiếc việc thì hôm nay cậu ấy điện thoại báo với anh chị:

- “Có lẽ là em sẽ ở đây lâu dài đấy!”


Hỏi lý do vì sao thì cậu cười ra vẻ bí mật, tôi và Nhi cứ đoán già đoán non chắc có cô nào trói chân rồi…

Chúng tôi đến một quán café trên Cầu Gỗ, thang máy chỉ đi lên đến tầng 6 nên hai vợ chồng đi bộ lên tầng thượng cho mát mẻ và chờ Dũng.  Trong tiếng nhạc nhẹ nhẹ vẫn nghe rõ giọng nói của Dũng và tiếng gót giầy nện xuống nền gạch cầu thang.

Dũng  và bạn gái tiến đến phía chúng tôi đang ngồi, Nhi đứng dậy ôm lấy em trai còn tôi thì suýt đờ cả người ra… Cô gái đang đứng bên cạnh Dũng, đang cười rất rạng rỡ với Dũng và chúng tôi…Ai kia? Sao lại là Dương???

Dũng quay sang bắt tay tôi rồi đấm nhẹ một cái vào vai phóng khoáng kiểu Mỹ, tôi thì vẫn cố nhếch cơ mặt lên vẻ hoan hỉ. Cậu ấy quay sang giới thiệu:

- " Đây là Tú, bạn gái em..."
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:46 am

( phần 4)


- “Tú ư? Tú nào ở đây? Cô làm cái quái gì với em tôi vậy?” Tâm trí lên tiếng. Thực tại thì tôi vẫn tỏ ra rất lịch thiệp như cách mà tôi vẫn thường cư xử.

- “Ồ, rất vui được gặp em!”

- “Dạ, em chào anh chị, em cũng rất vui khi gặp anh chị của anh Dũng. Anh ấy nói đến anh chị nhiều, hôm nay mới có dịp giao lưu ạ”. ‘Tú’ cười rạng rỡ, thân thiện, vẻ đàng điếm biến đâu mất, cô ta giấu cái đuôi hồ ly kĩ thật.


Chúng tôi cũng trò chuyện về thời tiết vùng miền, về triển lãm tranh của Dũng ,về công việc trong trường của Nhi và về bệnh nhân của tôi, rồi liên tưởng đến câu chuyện thẩm mĩ làm chết người phi tang xác. Dũng dặn dò vẻ chân thật “Anh phải thật cẩn thận đấy nhá, sai một ly là đi một cuộc đời đấy!”

Tôi cười và im lặng đồng ý với sự dặn dò của Dũng. Bỗng Nhi quay sang hỏi bạn gái Dũng làm tôi giật thót:

- “Chị nhìn em quen thật đấy! Hình như chị đã gặp em ở đâu rồi thì phải? Nhi băn khoắn.

- “Dạ, ai cũng nói thế khi gặp em, chắc tại khuôn mặt em nó đại chúng đó chị. Hôm rồi có người còn nhận lầm em là cô Dương nào đó cơ ạ…” Tú cười đưa mắt nhìn tôi một cách thẳng thắn.

- “Giờ em làm việc cùng với Dũng à?”

- Dạ, em làm mẫu cho anh ý...” Tú trả lời và cầm ly nước trên bàn uống một hớp.

Vậy là cô ta không phải Dương ư? Không đời nào, từ giọng nói đến khuôn mặt, như tạc từ một khuôn. Sẽ có lúc tôi lột mặt nạ của cô ngay thôi…

- “Tối nay chị làm bữa tiệc nhỏ, hai em đến nhà chị đi, ra ngoài ồn ào,về nhà nói chuyện tiếp nhá..” Nhi đề nghị.

- “ Em có muốn đến thăm nhà anh chị không?” Dũng quay sang nhìn Tú đề nghị.

“Dạ, em sẽ cùng nấu với chị nhé!” Tú cười tươi. Sao cô ta lại thản nhiên thế nhỉ?

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418004899-yeuanhdenquencaemdi_tinhyeugioitinh_eva1.jpg2
Vậy là cô ta không phải Dương ư? Không đời nào, từ giọng nói đến khuôn mặt, như tạc từ một khuôn. Sẽ có lúc tôi lột mặt nạ của cô ngay thôi… (Ảnh minh họa)

Tôi nhìn hai người đàn bà đang hí hoáy cười nói trong bếp mà cảm thấy kì lạ. Rõ ràng là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, rõ ràng là vợ tôi không thể sống chung bầu không khí với cô ấy, thế sao giờ đây hai người đàn bà xa lạ lại có thể vui vẻ thế kia?

Tôi hỏi Dũng về Tú, thấy cậu em trai sôi nổi hẳn lên “Tú lạ lắm, lúc đầu làm mẫu cho bạn em, hôm em đến nhà bạn em chơi thì biết cô ấy, thế là quấn lấy nhau cho đến giờ …”

- “Hai đứa quen nhau lâu chưa?” Tôi khoanh tay ngồi ngả ra nghế hỏi như ông bố hỏi thằng con trai đang dậy thì.

- “ Cũng mới thôi anh, hơn tháng nay thôi ạ”. Dũng hào hứng.

- “ Lạ là lạ thế nào?” Tôi không giấu nổi tò mò.

- “Cô ấy như từ trên trời rơi trúng người em vậy, tự nhiên gặp rồi yêu không chịu được, cứ lạ lạ ,hay hay…” Dũng cười một cách phóng khoáng.

- “Cô ta từ địa ngục trồi lên chứ trời trăng nào ở đây” Tâm trí lên tiếng.

Tôi lặng thing lấy thêm trà cho Dũng, cậu ta đăng chăm chú vào quyển truyện tranh vợ tôi vẽ, lật trang này đến trang khác vẻ say mê.

Nhi nhờ tôi đi mua thêm một bịch khăn ướt, tôi lấy ví trong túi áo khoác treo trên mắc rồi bước ra ngoài.

Tôi mua thêm một vài thứ lặt vặt rồi đi lên thì gặp Tú đi xuống, tôi chạm mặt cô ta ở cửa ra vào siêu thị, cô ta chẳng buồn nhìn tôi mặc cho tôi đứng trân trân ở đó.

Tôi bước ra ngoài, đi vài bước rồi chợt khựng lại, tôi ngồi xuống chiếc ghế đá ở nên ngoài sảnh chung cư, dưới gốc cây tùng cao gấp ba lần người thường. Địa điểm lý tưởng để lột mặt nạ của cô ta.
Tú bước qua, tôi gọi giật lại

- "Ngồi xuống nói chuyện với nhau chút đi” Tôi đề nghị.

Tú dừng lại, tay xách túi đồ ,quay lại nhìn tôi vẻ rất thờ ơ, thách thức, lại cái vẻ mặt đó, cao ngạo, bất phục nó khiến tôi cảm thấy cáu tiết, tôi chỉ muốn lột cái vẻ mặt trần trụi đó ra, đắp vào đó một gương mặt với một khối cơ chỉ biết phục tùng, thật là ương ngạnh.

Cô ta đứng đó, nhìn tôi với thái độ bất cần, phải, đó mới chính là cô chứ, Dương hay Tú chả quan trọng, dù sao cô cũng đã lộ đuôi hồ ly ra rồi, ả đàng điểm.

- “Tôi muốn cô tránh xa em tôi ra, cô không xứng đáng với cậu ấy”. tôi nghiêm túc.

Cô ta đút tay vào túi áo, nhìn tôi vẻ thờ ơ:

- “ Tôi không xứng đáng với anh ấy vậy tôi xứng đáng với anh sao?”

- "Cô thật đáng ghê tởm” Tôi cảm thấy khinh bỉ vẻ trơ tráo của cô ta.

- “ Vậy sao?” Cô ta đột ngột tiến lại gần, cúi sát vào mặt tôi, khoảng cách chỉ còn một làn hơi thở.

Tim tôi rộn lên, náo nức, khốn khổ, cái cảm giác tội lỗi trong tôi lại trỗi dậy. Khốn kiếp!

Cô ta nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ, cao ngạo,thách thức, như thể tôi mới là thủ phạm của chuyện này. Tôi nhìn thấy trong đồng tử của Dương hình ảnh mê muội, thèm khát dục tính của tôi trong đó. Nó hiện lên rõ rệt không thể bị phủ định bởi bất cứ điều gì, một ham muốn bệnh hoạn!

- “Tôi phải làm gì với anh đây?” Dương nói và đưa tay lên vuốt nhẹ gương mặt tôi, thì thầm và liếm nhẹ vào vành tai tôi một cách khiêu khích. Các giác quan tội tỗi thức giấc và kêu gào thỏa mãn, cảm giác ám ảnh vị tanh của máu, của khuôn mặt thâm tím và ánh mắt bất phục khi tôi làm chuyện đó với cô ta.

Tôi quên mất bịch khăn giấy mua cho vợ, tôi quên mất cậu em trai tôi yêu quý đang chờ tôi trên nhà, tôi quên cả luân lý của riêng tôi, lý trí bị vứt xó, dục tính lên ngôi, tôi đáp lại Dương một nụ hôn đầy khao khát.

Dương cắn mạnh vào môi tôi đến bật máu. Tôi buông cô ta ra trong đau đớn nhưng đầy cảm giác thích thú.

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418004931-yeuanhdenquencaemdi_tinhyeugioitinh_eva1.jpg2
Cô ta đứng đó, nhìn tôi với thái độ bất cần, phải, đó mới chính là cô chứ, Dương hay Tú chả quan trọng, dù sao cô cũng đã lộ đuôi hồ ly ra rồi, ả đàng điểm. (Ảnh minh họa)

- “Cô là con khốn”. Tôi mắng chửi cô ta nhưng với một trạng trái đầy phấn khích, như một lời khen tặng.

Dương đứng thẳng dậy, nhìn tôi vẻ thờ ơ. Cô ta đút tay vào túi ,xách túi đồ và quay đi.

- "Chúng ta hãy giữ mối quan hệ này”. Tôi đề nghị, lời nói từ phía sau nhưng Dương nghe rõ.

Dương đứng im, không quay lại, không trả lời.

- “Chúng ta không thể yêu nhau, tôi không yêu cô và tôi biết cô cũng thế. Nhưng…tôi ham muốn cô.” Tôi thành thật.

- “ Vậy chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhé, ai nói yêu trước người đó sẽ thua và cuộc chơi sẽ kết thúc”. Dương quay lại nói với tôi đầy phấn khích. Điều đó khiến cô vui sao?

Tôi đứng dậy đi về phía cô ta, nhìn cô ta một lúc thật lâu “Liệu mình có thể yêu ả đàn bà này không?” Tâm trí trả lời “Không!” Tôi yên tâm hơn nhiều, đó không phải là tình yêu, chỉ là sự ham muốn mà thôi, tôi nghĩ như thế ,khẳng định như thế, tôi đã từng nghĩ như thế….

Khi Dương bước đi vài bước, một cơn gió khốn khiếp ào qua, mùi hương của cô ta bao trùm lấy tôi. Mùi của gỗ, của hoa oải hương, mùi ướt át, mùi đàn bà, mùi thân thuộc, nó xốc vào mũi tôi, làm tôi chuếnh choáng như say rượu, tôi để cảm xúc dấn lối, lao đến cô ta, dắt cô ta đến sau cây tùng.

Dương giật tay tôi ra và bước đi, vứt cho tôi cái nhìn khó chịu và khinh bỉ, nhưng điều đó chỉ làm tôi điên cuồng hơn, tôi lao đến và hôn cô ta một cách điên cuồng, máu ở miệng tôi lại rỉ ra vì phát cắn của tôi ta lúc trước, đau đớn nhưng rạo rực khoái lạc, tôi muốn phát điên với thứ xúc cảm lạ lùng quái đản ấy. Tôi ghì chặt lấy cô ta vào người, đè cô ta vào bức tường gạch phía sau cây tùng. Hôn một cách tham lam, sa đọa, tôi thấy tim mình đập loạn xạ, các khối cơ căng cứng, cô ta thở gấp gáp và cố gắng kháng cự. Cô ta cào vào cổ tôi một cái đau điếng, tôi mở mắt ra và thấy Dũng đang đi đến…
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:50 am

( phần 5)


Tôi bỏ Dương ra, cô ta tránh vào phía sau gốc tùng, chỗ khuất nhất. Tôi nhanh bước ra thì vừa kịp lúc Dũng bước tới nhận ra tôi.

- “Anh có thấy Tú đi xuống đây không?” Dũng hỏi.

- “ Không, cô ấy đi đâu rồi à?” Tôi dối trá.

 - "Đi mà không cầm theo điện thoại, có ai đó cứ gọi suốt” Dũng cau mặt.

 - "Mà mồm miệng anh làm sao mà chảy máu thế kia?” Cậu ta lo lắng.

- “Tôi bị ả đàn bà của cậu cắn đấy, chúng tôi vừa hôn nhau” Tâm trí lên tiếng.

- “ Anh va vào cái cửa kia” .Thực tại tôi chỉ có thể dối trá một cách vớ vẩn như thế.

Tôi vừa nói vừa kéo vai Dũng bước xa khỏi vùng cấm địa của ả hổ ly đang lẩn trốn, Dũng bảo tôi lên nhà trước để đi tìm Tú, tôi đi nhanh lên nhà thở phào như trút được một gánh nặng, mở cửa ra thì đã thấy cô ta tíu tít ở trong nhà, tài tình thật!

Chúng tôi ngồi ăn uống vui vẻ trong sự háo hức sôi nổi của Nhi, nụ cười rạng rỡ vẻ ngoan hiền của Tú, ánh mắt lấp lánh niềm vui của Dũng và sự khốn khổ của riêng tôi. Một cảm giác nao nao, gây gây, đau đau và nhức nhối nó tràn ra khắp bản thể, tôi cố giấu nó bằng sự im lặng đáng tởm của mình. Khoảnh khắc ngắn ngủi rất nhanh, tôi chạm mắt cô ta, nó như một tia lửa điện phóng ra chạm đến bản thể tôi bỏng rẫy, tôi lảng tránh ánh nhìn đầy khiêu khích ấy bằng cách đi ra quầy bar lấy thêm chai rượu nữa, tôi ít khi uống rượu nhưng thời gian này, tự dưng tôi cảm thấy muốn thân thiết mới nó hơn, rượu ấy!

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418178118-trochoitinhai1.jpg4
Khoảnh khắc ngắn ngủi rất nhanh, tôi chạm mắt cô ta, nó như một tia lửa điện phóng ra chạm đến bản thể tôi bỏng rẫy (Ảnh minh họa)

Họ chào chúng tôi rồi ra về sau khi cùng nhau dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ. Nhi ngồi cạnh tôi trên sofa khi tôi đang đọc một quyển sách “Khám phá cơ thể người” của một tác giả nước ngoài, sách được sinh viên tặng, nhạt nhẽo  kinh khủng nhưng đôi lúc cũng có ý nghĩa, nhất là với những lúc cần che giấu cảm xúc thật của chính mình, thì  việc giả vờ như chúi mũi vào một cái gì đó có vẻ là giải pháp hợp lý.

Nhi cứ băn khoăn hoài về Tú

- "Sao em cứ thấy con bé quen quen? Hình như là gặp ở đâu rồi thì phải?”


Tôi im lặng.

- "Dũng có ý định ra ngoài này sống đó anh, hay mình bảo nó về đây ở cùng đi?” Nhi hào hứng.

- "Đời nào cậu ấy chịu ở chung với vợ chồng mình…” Tôi bỏ lửng câu nói.

- "Thì thuê ở tòa nhà này cũng được, tại nó cũng chưa xác định ở hẳn. Gần chục năm rồi nó ở một mình tự lập, giờ nó ở gần em còn chăm sóc cho nó được…”.


- "Em mình lớn rồi, vợ không phải lo. Cứ để bạn gái cậu ấy chăm, còn việc của em là chăm anh này”.


Nhi ngẩng mặt lên nhìn tôi một cách soi mói, cô ấy nâng cằm tôi lên rồi nhìn chăm chú với vẻ nghi hoặc “ -Môi anh làm sao mà tấy đỏ lên thế kia? Lại còn có vết đỏ ở cổ nữa? “

- “Ả hồ ly đó cào anh” Tâm trí thành thật.

- "Có gì đâu mà, anh bị va vào cánh cửa ở siêu thị…” Tôi lại cầm quyển sách lên vẻ chăm chú, tôi biết thừa Nhi đang cảm thấy khó hiểu lắm. Nhưng cô ấy sẽ chẳng bao giờ biết được những bí mật mà tôi muốn che giấu. Chẳng bao giờ!

Thời gian vô vị cứ trôi qua, tôi thấy nhớ Dương kinh khủng, một  thứ cảm giác lạ lùng lạc lõng cứ trườn bò len lỏi khắp cơ thể khiến tôi thấy khó chịu. Sự bứt rứt ấy càng ngày càng không có xu hướng giảm, tôi đã đôi lần gọi điện thoại hỏi thăm Dũng và đề nghị thiết lập thêm một vài cuộc hẹn thân mật như bữa trước, Dũng vui vẻ nhân lời, cậu ta yêu quý và kính trọng tôi, khốn nạn thật!
Nhưng tôi không thể lẩn trốn được cảm xúc của chính mình từ khi gặp ả đàn bà kì dị đó, những xúc cảm lạ lẫm mà tôi có được khi ở bên Dương như một bông hoa tẩm thuốc độc, đau đớn, bức bí, nhưng ngọt ngào và nhiều dư vị, quan trọng là tôi thích thế, dù nó nhuốm màu quái đản và bệnh hoạn…Dù thế nào, tôi cũng khao khát được gặp lại cô ta, vô cùng!

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418178118-trochoitinhai1.jpg3
Tôi không thể lẩn trốn được cảm xúc của chính mình từ khi gặp ả đàn bà kì dị đó, những xúc cảm lạ lẫm mà tôi có được khi ở bên Dương như một bông hoa tẩm thuốc độc, đau đớn, bức bí, nhưng ngọt ngào và nhiều dư vị (Ảnh minh họa)

Có đôi lúc tôi thấy mình thật đáng tởm bởi tôi dã phản bội lại niềm tin của những người yêu thương tôi, nhưng tôi lại tự trấn an bản thân mình, tôi vẫn luôn yêu họ và bằng một lý giải nào đó của khoa học, đó chỉ là như cầu thôi thúc của sinh lý, tuyệt nhiên không phải là xúc cảm tội lỗi gì, chỉ là một phản ứng cơ học mà thôi, và vì thế, tôi tập cho mình thói quen phủ định sự đáng tởm của mình để trấn an bản thân đang vấp phải sai lầm.

Kết thúc công việc ở bệnh viện, tôi lái xe đến phòng khám như mọi khi. Công việc nhỏ nhặt thì đã có các bác sỹ và hộ lý kèm đội ngũ tư vấn viên lo hết, khi nào đông khách thì tôi sẽ trực tiếp làm. Hôm nay tôi chỉ qua xem sổ sách và kí mấy thứ giấy tờ thủ tục.

Khi tôi đang ngồi trong phòng, ngửa người ra chiếc ghế nệm một cách thư thái thì Dương xuất hiện. Một cách thật ấn tượng và tài tình như thể những lần bất chợt khác. Cô ấy bước vào tự nhiên, đóng chặt cửa phòng chốt trong và ngồi đối diện tôi, vào lúc tôi đang thư thái nhất.

Im lặng. Tôi nhìn cô ta đối diện mà chẳng biết phải nói gì, thật ra thì mối quan hệ của chúng tôi vốn không cần nói.

- "Anh có tiền không? Tôi đang có việc cần đến, ít thôi, giúp tôi nhé!” Cô ấy bảo thế.

Câu chuyện lãng nhách đến không ngờ, lý do cô ấy xuất hiện cũng thật là ‘đời’. Tôi đứng dậy mở két

- " Cô cần bao nhiêu?”


- " 20 triệu!”


- "Cho việc gì vậy?” Tôi tò mò.

- "Mua quà cho Dũng”. Dương tỉnh bơ, như cách cô ta đếm tiền đi khách từ tôi.

- "Cái khốn kiếp gì vậy?"


Tôi dừng lại. Đi ra phía cô ấy, Dương vẫn ngồi ở ghế và ngước mắt lên nhìn tôi vẻ khinh bạc như thường. Cô nghĩ mình là ai?

Tuồng như một thứ ghen tị đang xuất hiện trong tôi, máu trong người tôi như sôi lên.

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418178118-trochoitinhai1.jpg2
Tôi cúi xuống và hôn cô ta mê mải, mặc kệ cô ta đang giãy dụa, mặc kệ cô ta gào lên và mọi người có thể nghe thấy bất cứ lúc nào (Ảnh minh họa)

- "Tại sao tôi lại đưa tiền cho cô?” Tôi nhìn cô ta bằng nửa con mắt. Thật, tôi muốn tát cho cô ta một cái cho tỉnh trí ra.

- "Vì tôi sẽ cho anh thứ anh muốn” Cô ta nhếch mép.

- "Đó không phải là điều cô cũng muốn sao?” Tôi thấy nhức nhối.

- "Không, tôi không thích anh, chưa bao giờ thích anh” Dương nhìn tôi thẳng thắn không ngờ, điều đó khiến tôi thấy đau.

- "Vậy còn điều này thì sao?” Tôi cúi xuống và hôn cô ta mê mải, mặc kệ cô ta đang giãy dụa, mặc kệ cô ta gào lên và mọi người có thể nghe thấy bất cứ lúc nào, tôi siết chặt lấy cô ấy, cô ấy dường như không thở, được, tôi muốn chặn họng cô ấy, tôi mặc kệ tất cả, tôi khao khát được làm thế từ rất lâu rồi …
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by hoadieu 12th December 2014, 10:53 am

( Phần 6)


Dương giằng co một hồi nhưng không thể thoát khỏi vòng kèm tỏa của tôi, sức đàn bà làm sao có thể chống lại sự ham muốn điên rồ của một gã đàn ông cho dù gã có là tên sên nhớt đi chăng nữa…Tôi đẩy cô ta vào tường, Dương ném ánh mắt đi nơi khác, không thèm nhìn tôi dù là khinh bỉ, sự ham muốn tụt xuống chân, có cái gì đó đau nhói dâng lên nơi lồng ngực, hiển nhiên không phải là một phản ứng cơ học bình thường, tất cả là do ả đàn bà này mà ra, thật khốn khổ!

Tôi buông cô ấy ra, cô ta vẫn đứng đó chết lặng, không nói không rằng, ánh mắt ném vào thinh không một cách vô vị, tôi đứng tựa vào chiếc bàn làm việc và ném nỗi oán hận đau đớn vào Dương, nhưng cô ấy không đáp lại, mọi thứ lại ném trả vào bản thể tôi, tôi hồn tôi một cách tê tái.

Tôi thấy thất vọng về bản thân mình quá đỗi và  một gã thánh thiện trong tôi không ngừng nguyền rủa trong tâm khảm “Mày là thằng khốn”, nhưng tôi chẳng thể tuân theo cái luân lý đời thường mà ai cũng thấu ấy, Dương ở cách tôi một tầm với, vừa quen thuộc, vừa xa lạ, một mối quan hệ nhầy nhụa chẳng thể gọi tên, thế nhưng tôi lại không muốn chấm dứt nó một chút nào.

Dũng điện thoại cho tôi trong khi Dương vẫn đứng đó, cậu ta báo tối nay làm tiệc sinh nhật và muốn hai vợ chồng tôi đi cùng vui với cậu và những người bạn thân của cậu. Tôi đáp lời trong nhiệt tình và tắt máy. Dương vẫn đứng đó im lìm, đầu tóc rối bời vì tôi nhưng cô ấy thây kệ.

Tôi bước đến trước mặt, đối diện với cô ấy, thứ cảm xúc hoang dã cứ trỗi lên trong tôi, tôi đưa tay vuốt lại mái tóc lộn xộn của Dương và buộc lại bằng sợi thun trên tóc cô ấy, một cách tận tụy và mới lạ. Tôi chưa từng buộc tóc cho bất cứ một người phụ nữ nào cả, Dương cứ im lặng và nhìn tôi trân trối, cái nhìn nhuốm màu bất lực và khinh nghét chăng? Tôi không thể nhìn thấu…

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418350689-trochoitinhaiphan6
Tôi bước đến trước mặt, đối diện với cô ấy, thứ cảm xúc hoang dã cứ trỗi lên trong tôi (Ảnh minh họa)

Tôi im lặng, thở dài một cái rồi đến tủ lấy tiền đưa cho cô ấy. Dương nhìn tôi rồi bảo:

-Em không cần nữa!

- Tại sao?

- Thực ra, em muốn có một lý do nào đó để đến đây, khiến anh khinh bỉ và ghê tởm em hơn, điều đó sẽ tốt hơn với em…” vẫn ánh mắt vô định, giọng cô ấy buồn buồn, đều đều, không có điểm nhấn, trôi tuột đi.

- Em muốn tôi làm thế sao?

Tôi cúi sát mặt đối diện Dương, tim tôi rộn lên, mặt nóng bừng, các bó cơ cứng lại.

- Em không thể chơi trò tình ái với anh nữa!

Dương nhìn tôi, ánh mắt đau đáu nỗi niềm.

-Tại sao? Không phải em ham muốn tôi sao? Tôi đã vì em mà quên cả luân lý, tôi đã biến mình thành thằng khốn từ khi gặp em rồi, tôi khong muốn dừng lại… tôi nói trong tiếng thở.

- Anh không sợ bị trả giá sao?

Dương quay mặt đi.

- Tôi sợ chứ, tôi không muốn đánh đổi, nhưng tôi cũng không thể thoát ra, tôi cảm thấy mình đang ở địa ngục, nên có lẽ sẽ không có điều gì tệ hơn thế này nữa, nhưng không gặp em tôi rất nhớ…”

Tôi bày tỏ trong trạng thái bị kích động khi nhìn thấy cái nhíu mày cau mặt của cô ấy, nó khiến tôi nhớ đến những đau đớn của cô ấy, những vết thâm trên người, đôi môi rỉ máu, vẻ u uẩn mà cô ấy luôn sở hữu… tất cả đều khiến tôi không thể làm chủ được cảm xúc của bản thân.

- Em muốn dừng lại và sống một cuộc đời bình thường, em sẽ cố sống một cuộc sống như thế với Dũng, nên nếu có thể anh hãy quên chuyện đã xảy ra giữa chúng ta đi…”

Dương nuốt nước bọt khan.

Tôi thấy mình đã rơi xuống tầng thứ 18 của hỏa ngục, những thứ lạ lùng trong tôi luôn trỗi dậy ngay cả khi tôi chỉ nhớ về em thôi, làm sao có thể nói quên là quên ngay thế? Em đùa chẳng có duyên chút nào…

- Tôi không thể, tôi ham muốn em và tôi biết em cũng thế, những thứ kì lạ giữa chúng ta… em sẽ không thể tìm được ở ai khác, và tôi biết em hạnh phúc khi ở bên tôi, không phải sao? Tại sao em lại dối lòng mình?

- Chỉ là ham muốn thôi sao?

Dương lại nói như thở trong thinh không.

- Tôi không rõ lòng mình nữa, chỉ là…có lẽ là một thứ đặc biệt khó có thể gọi thành tên…

Tôi nghi hoặc với chính mình.

- Dù sao thì, chúng ta hãy cứ tiếp tục, hẹn gặp em ở bữa tiệc tối nay! Giờ em đi đi, nếu không tôi không biết mình có thể kìm chế đến khi nào nữa” Tôi bối rối quay mặt đi và ngồi vào ghế, đưa mắt nhìn ra phía cửa số.

- Anh có dám đánh đổi mọi thứ không?

Dương quay lại hỏi tôi.

- Anh là kẻ yếu đuối và hèn hạ, đây là địa ngục với anh rồi!

Tôi nhìn Dương, khao khát như một con quỷ đầy sức mạnh lại trỗi dậy.

- Anh làm em đau…

Dương nói mơ hồ và đi ra khỏi phòng.

Trò chơi tình ái ( Phần 1) 1418350689-trochoitinhaiphan6.jpg2
Tôi không biết cô ấy đau vì lẽ gì, chỉ thấy trong dự cảm mơ hồ có điều gì sẽ thay đổi trong tương lai không xa, hạnh phúc hay khổ đau với tôi giờ không quan trọng, bởi tôi đã sống một cuộc đời quá nhàm chán rồi (Ảnh minh họa)

Tôi không biết cô ấy đau vì lẽ gì, chỉ thấy trong dự cảm mơ hồ có điều gì sẽ thay đổi trong tương lai không xa, hạnh phúc hay khổ đau với tôi giờ không quan trọng, bởi tôi đã sống một cuộc đời quá nhàm chán rồi, nhưng ai đó bảo tôi hãy làm khác đi, hãy sống thật thú vị, hãy làm những gì mình khao khát thì chẳng thà bảo tôi hái sao trên trời còn khả thi hơn, tôi đã tự đóng đinh cuộc đời nhạt nhẽo này bao nhiêu năm nay, cảm thấy "ồ mình cũng đang như bao người" vậy thế thì cần thiết gì chuyện phá cách, chuyện đi theo tiếng gọi bản năng để làm gì, sống và chết như một người bình thường trên cõi đời này, vậy đi!

Nghĩ thế rồi nhưng sao tôi cứ cảm thấy bất an, bồn chồn, hoang hoải điều gì đó, thật mơ hồ…

Nhi sửa soạn váy áo thật đẹp, thắt lại cái và vạt cho tôi khiến tôi thấy mình chỉn chu quá thể.

- Có cần thiết phải long trọng thế này không em? Chỉ là họp mặt thân mật thôi mà…

Nhi lườm yêu: “Kệ, em thích chồng như thế này!”

“Còn anh ghét bản thân mình bây giờ lắm” tâm trí lại thở than.

Bữa tiệc ấm cúng tại một nhà hàng kiểu Ý trên phố cổ, Dũng và mấy cậu bạn nghệ sỹ kể về thuở khó khăn khi còn là du học sinh bên xứ người, về kế hoạch trong tương lai, Dương ngồi cười phụ họa, giả tạo như đắp một cái mặt nạ dày cộp và cô cử động cho thật tự nhiên, tôi cứ thấy nản nản trong lòng, tôi làm làm một ly  wisky, rượu dạo này thân với tôi quá thể, khiến vợ tôi cũng phải ngạc nhiên!
Dương cười rạng rỡ trước những câu bông đùa, mọi người cười nói vui vẻ nhưng sao tôi thấy mọi thứ thật giả tạo, thật sống sượng. Tất cả bỗng xuất hiện trước mắt tôi như một màn hài kịch mà các diễn viên chuyên thể hiện vai bi đóng, nhạt nhẽo, thớ lợ, rởm rít kinh khủng.

Tôi nhìn thấy tất cả bọn họ, kể cả vợ tôi đều đang cố đeo một cái mặt nạ dày cộp để che giấu những thứ xấu xa của chính mính, chiếc mặt nạ mang niềm vui và sự hân hoan giả dối, nó làm tôi thấy nực nội và khó ở trong người. Tôi nới lỏng cà vạt ra, tình hình vẫn không khả quan hơn…

Tôi nhìn thấy họ mọc những chiếc sừng to tướng trên đầu, gớm ghiếc, như lũ quỷ mà tôi vẫn thường tưởng tượng ra. Tâm trí lên tiếng rằng tôi đã say rồi, nhưng hiện tại tôi muốn phủ nhận nó. Tôi cần phải đứng dậy và thoát khỏi nơi này!

Tôi rời bàn và bước nhanh vào toa lét, xối nước vào mặt cho tỉnh táo và quay lại bàn tiệc. Cô ấy đang đứng chờ tôi ở con đường bước vào, cô ấy đã bỏ mặt nạ hạnh phúc ra, đúng là Dương, người đàn bà thành thật nhất với tôi, cô ấy thâm tím, đau đớn, đưa ánh mắt bi thương nhìn tôi… Phải, tôi phải cứu rỗi cô ấy, tôi sẽ giải thoát cô ấy khỏi nỗi đau này, tôi là người duy nhất có thể giải thoát cho cô ấy…

Tôi bước thật nhanh đến và cắn vào cổ cô ấy ngay lối đi lại, giữa bao người….

(Còn nữa)
hoadieu
hoadieu
*
*

Đến từ : xóm nhà lá

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by chandoi 12th December 2014, 2:39 pm

Á! Chuyện con ma cà rồng hả HD?
chandoi
chandoi
*
*

Đến từ : Thành Phố Buồn, USA

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by MuaThuDuoiMua 23rd December 2014, 12:01 pm

He^'t cho*i ro^`i sao hong co' pha^`n 2 ne` Hoa ui ?
MuaThuDuoiMua
MuaThuDuoiMua
*
*


Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by chandoi 23rd December 2014, 12:45 pm

Đợi tối mới up chuyện ma cà rồng được  khe
chandoi
chandoi
*
*

Đến từ : Thành Phố Buồn, USA

Back to top Go down

Trò chơi tình ái ( Phần 1) Empty Re: Trò chơi tình ái ( Phần 1)

Post by Sponsored content


Sponsored content


Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum