Thơ Từ Kế Tường
Page 1 of 1
Thơ Từ Kế Tường
Trên Xác Lá Mùa Hè
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây
Nghe trong xương lá hết một ngày
Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng
Rụng kín sân chiều hoa nắng bay
Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim
Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm
Nhà anh trở cửa ra mùa hạ
Mở hết đường đi những lối mềm
Một lối để riêng chờ tháng mưa
Đường đi quen thuộc của từng mùa
Anh vui tiếng bé cười như thoáng
Như vỡ bao lần gương nắng xưa
Bé có đi riêng một lối về
Vườn hoa xơ xác những hôm khuya
Cơn mưa đã ghé màu xanh lại
Bên những chùm bông đỏ nắng hè
Hoa nở như tình xanh mắt nhung
Áo vàng hay nắng giãi vào không
Anh ngơ ngẩn thấy hồn hoa cúc
Cười thoáng rưng giọt nước mắt hồng
Bé ngoan hơn cỏ ở bên đường
Một mùa thu cũ thả tơ vương
Anh mang võng lưới giăng hồn nhện
Bắt giữ rằng anh phải nhớ thương
Bắt giữ rằng anh luôn nhớ mong
Cả đời anh nữa vẫn vô cùng
Nghe trên xác lá còn im ngủ
Vỡ cuộc tình buồn... bé biết không?
Từ Kế Tường
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây
Nghe trong xương lá hết một ngày
Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng
Rụng kín sân chiều hoa nắng bay
Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim
Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm
Nhà anh trở cửa ra mùa hạ
Mở hết đường đi những lối mềm
Một lối để riêng chờ tháng mưa
Đường đi quen thuộc của từng mùa
Anh vui tiếng bé cười như thoáng
Như vỡ bao lần gương nắng xưa
Bé có đi riêng một lối về
Vườn hoa xơ xác những hôm khuya
Cơn mưa đã ghé màu xanh lại
Bên những chùm bông đỏ nắng hè
Hoa nở như tình xanh mắt nhung
Áo vàng hay nắng giãi vào không
Anh ngơ ngẩn thấy hồn hoa cúc
Cười thoáng rưng giọt nước mắt hồng
Bé ngoan hơn cỏ ở bên đường
Một mùa thu cũ thả tơ vương
Anh mang võng lưới giăng hồn nhện
Bắt giữ rằng anh phải nhớ thương
Bắt giữ rằng anh luôn nhớ mong
Cả đời anh nữa vẫn vô cùng
Nghe trên xác lá còn im ngủ
Vỡ cuộc tình buồn... bé biết không?
Từ Kế Tường
Last edited by MuaThuDuoiMua on 29th December 2021, 7:12 pm; edited 1 time in total
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Nấm Hương
Một chút trời mưa trên lá cây
Cho chiều xuống nhẹ bụi thôi bay
Anh nghe có nửa hừng đông sáng
Vào cửa phòng em ngủ suốt ngày
Một chút buồn vây ở mắt em
Là hồn anh vỡ cửa gương lem
Không trăng cho lá mừng qua tối
Đường cũng im sao mục ánh đèn
Một chút chiều khô trên tóc nhung
Cũng vàng mấy lớp lá sầu đông
Bâng khuâng gió trở se màu nắng
Em có vờ quên sợi nắng hồng
Một chút giòn tươi trên trái xanh
Chua vừa cho cắn khẽ trong răng
Ô mai trong mắt mười ba tuổi
Chín hết vườn mơ mấy độ trăng
Một chút lụa xưa cho áo thơm
Hương ấy anh đem ủ tận hồn
Mùa thu êm ái như tơ sống
Đi nhẹ cho vừa đôi gót son
Một chút đời anh gửi tặng em
Giữ gìn cẩn thận kẻo khi quên
Mai mốt ai ngờ ai có biết
Thời gian phai mất đóa tình duyên
Một chút trời mây để nhớ thương
Bay qua thật chậm trước cổng trường
Em mang mây đó theo vào lớp
Lớp có buồn hơn mắt Nấm Hương ?
Từ Kế Tường
Một chút trời mưa trên lá cây
Cho chiều xuống nhẹ bụi thôi bay
Anh nghe có nửa hừng đông sáng
Vào cửa phòng em ngủ suốt ngày
Một chút buồn vây ở mắt em
Là hồn anh vỡ cửa gương lem
Không trăng cho lá mừng qua tối
Đường cũng im sao mục ánh đèn
Một chút chiều khô trên tóc nhung
Cũng vàng mấy lớp lá sầu đông
Bâng khuâng gió trở se màu nắng
Em có vờ quên sợi nắng hồng
Một chút giòn tươi trên trái xanh
Chua vừa cho cắn khẽ trong răng
Ô mai trong mắt mười ba tuổi
Chín hết vườn mơ mấy độ trăng
Một chút lụa xưa cho áo thơm
Hương ấy anh đem ủ tận hồn
Mùa thu êm ái như tơ sống
Đi nhẹ cho vừa đôi gót son
Một chút đời anh gửi tặng em
Giữ gìn cẩn thận kẻo khi quên
Mai mốt ai ngờ ai có biết
Thời gian phai mất đóa tình duyên
Một chút trời mây để nhớ thương
Bay qua thật chậm trước cổng trường
Em mang mây đó theo vào lớp
Lớp có buồn hơn mắt Nấm Hương ?
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Sông Trăng
Một khúc sông buồn trôi
Đêm nhòa trong lặng lẽ
Riêng ta hai chỗ ngồi
Một góc đời quạnh quẽ
Thương em mắt tròn xoe
Mở ra dòng sông thẳm
Đôi khóm lục bình xa
Bóng thầm trôi muôn dặm
Trên đầu một vầng trăng
Từ bao giờ đã hiện
Chiếc lá rơi vô tình
Như chân người tìm đến
Sông ơi nói điều gì
Cớ sao im lặng thế
Se lòng trận gió khuya
Buồn rơi theo tiếng lá
Từ Kế Tường
Một khúc sông buồn trôi
Đêm nhòa trong lặng lẽ
Riêng ta hai chỗ ngồi
Một góc đời quạnh quẽ
Thương em mắt tròn xoe
Mở ra dòng sông thẳm
Đôi khóm lục bình xa
Bóng thầm trôi muôn dặm
Trên đầu một vầng trăng
Từ bao giờ đã hiện
Chiếc lá rơi vô tình
Như chân người tìm đến
Sông ơi nói điều gì
Cớ sao im lặng thế
Se lòng trận gió khuya
Buồn rơi theo tiếng lá
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Kỷ Niệm
Hôm qua có một người
Phơi áo ngoài đầu nắng
Áo xanh ngát cả trời
Cho lòng tôi vừa nặng
Nhè nhẹ ở trong mưa
Chiếc lá vàng đau yếu
Chừng tôi cũng bất ngờ
Như trái cây sầu héo
Tiếng chim gọi qua vườn
Mùa thu trong xác ướp
Người như một làn hương
Còn đầy đôi mắt ướt
Tôi đứng vịn thành cầu
Giòng sông xa như biển
Đau mấy vọng phù kiều
Phù sa giăng cuối bến
Mắt ai ngỡ dáng thuyền
Nghìn năm soi đáy nước
Tóc ai nhánh hạt huyền
Hong nắng sầu thuở trước
Từ Kế Tường
Hôm qua có một người
Phơi áo ngoài đầu nắng
Áo xanh ngát cả trời
Cho lòng tôi vừa nặng
Nhè nhẹ ở trong mưa
Chiếc lá vàng đau yếu
Chừng tôi cũng bất ngờ
Như trái cây sầu héo
Tiếng chim gọi qua vườn
Mùa thu trong xác ướp
Người như một làn hương
Còn đầy đôi mắt ướt
Tôi đứng vịn thành cầu
Giòng sông xa như biển
Đau mấy vọng phù kiều
Phù sa giăng cuối bến
Mắt ai ngỡ dáng thuyền
Nghìn năm soi đáy nước
Tóc ai nhánh hạt huyền
Hong nắng sầu thuở trước
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Bụi Vàng
Anh rất nhớ một chiều trưa tháng Bảy
Bụi che tay không thấy hết đường về
Trời rất nắng còn anh buồn đến vậy
Khác chi ngày hiu hắt nép hiên mưa .
Rộn rã ve kêu báo Hạ sang mùa
Chùm phượng đỏ rung lòng anh như lửa
Tình rất sâu cứ chìm trong mê lộ
Lầm lũi đời người vén bụi mà đi
Ngồi bên nhau ai nói được điều gì
Trưa tháng Bảy chẳng dài thêm góc phố
Lòng nặng trĩu sầu thêm ngôi quán gió
Dài đến thinh không mấy chấm bụi đường
Bao nhiêu năm còn thoáng vọng mùi hương
Một ánh mắt, nét cười trong sợi tóc
Buồn chưa hết, hàng cây khô nước mắt
Ngửa bàn tay tê dại dấu thời gian .
Có đọng lại trong em một chút bụi vàng
Trái tim nguyên vẹn của ngày lầm lỡ
Tại sao ? cứ hỏi tại sao vậy chớ *
Chỉ một lần không vội nắm tay em
Đời chất lên những mộng mị ưu phiền
Anh tỉnh giấc bên gốc mai già cỗi
Cứ tưởng tiếc dấu hài xưa qua vội
Thềm rêu phong cỏ lạnh - tiếng chim vườn .
Có nhớ không em một hạt bụi đường
Vướng đâu đó trên cuộc tình sương khói
Chiều tàn phai hoa vẫn dậy mùi hương
Ngày tháng lụn vẫn còn trưa tháng Bảy
Đời cứ xuôi theo một dòng nước chảy
Xin nhắc em một thủa đứng bên cầu
Tình trăm năm bờ bãi hoá nương dâu
Vẫn lắng xuống chất bụi vàng óng ả ...
Từ Kế Tường
Anh rất nhớ một chiều trưa tháng Bảy
Bụi che tay không thấy hết đường về
Trời rất nắng còn anh buồn đến vậy
Khác chi ngày hiu hắt nép hiên mưa .
Rộn rã ve kêu báo Hạ sang mùa
Chùm phượng đỏ rung lòng anh như lửa
Tình rất sâu cứ chìm trong mê lộ
Lầm lũi đời người vén bụi mà đi
Ngồi bên nhau ai nói được điều gì
Trưa tháng Bảy chẳng dài thêm góc phố
Lòng nặng trĩu sầu thêm ngôi quán gió
Dài đến thinh không mấy chấm bụi đường
Bao nhiêu năm còn thoáng vọng mùi hương
Một ánh mắt, nét cười trong sợi tóc
Buồn chưa hết, hàng cây khô nước mắt
Ngửa bàn tay tê dại dấu thời gian .
Có đọng lại trong em một chút bụi vàng
Trái tim nguyên vẹn của ngày lầm lỡ
Tại sao ? cứ hỏi tại sao vậy chớ *
Chỉ một lần không vội nắm tay em
Đời chất lên những mộng mị ưu phiền
Anh tỉnh giấc bên gốc mai già cỗi
Cứ tưởng tiếc dấu hài xưa qua vội
Thềm rêu phong cỏ lạnh - tiếng chim vườn .
Có nhớ không em một hạt bụi đường
Vướng đâu đó trên cuộc tình sương khói
Chiều tàn phai hoa vẫn dậy mùi hương
Ngày tháng lụn vẫn còn trưa tháng Bảy
Đời cứ xuôi theo một dòng nước chảy
Xin nhắc em một thủa đứng bên cầu
Tình trăm năm bờ bãi hoá nương dâu
Vẫn lắng xuống chất bụi vàng óng ả ...
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Bài tháng Tư
Tôi nghe đầy trong mắt
Một rừng thông gió phai
Cỗ xe nào đã khuất
Trên đường cát bụi bay
Rồi tháng tư bước đến
Nhè nhẹ như một người
Rồi tháng tư bước đến
Nặng trĩu như một người
Rừng thông xa xa vắng
Phấn thông phấn thông vàng
Tôi nghe hồn ấm nắng
Nhịp hồn vừa khua vang
Thở một lần như núi
Núi cao như trời mây
Người một lần qua khỏi
Trăm năm buồn không hay
Trăm năm là cơn sóng
Vỗ ầm ĩ trong lòng
Lất lây như hình bóng
Rồi cũng về hư không
Tôi như cành thạch thảo
Mùa thu đã chết rồi
Người qua theo màu áo
Bài thơ buồn không nguôi
Bài thơ buồn đứng lại
Tháng tư rồi sẽ qua
Ôi một thời trẻ dại
Rồi cũng sẽ bao la ...
Từ Kế Tường
Tôi nghe đầy trong mắt
Một rừng thông gió phai
Cỗ xe nào đã khuất
Trên đường cát bụi bay
Rồi tháng tư bước đến
Nhè nhẹ như một người
Rồi tháng tư bước đến
Nặng trĩu như một người
Rừng thông xa xa vắng
Phấn thông phấn thông vàng
Tôi nghe hồn ấm nắng
Nhịp hồn vừa khua vang
Thở một lần như núi
Núi cao như trời mây
Người một lần qua khỏi
Trăm năm buồn không hay
Trăm năm là cơn sóng
Vỗ ầm ĩ trong lòng
Lất lây như hình bóng
Rồi cũng về hư không
Tôi như cành thạch thảo
Mùa thu đã chết rồi
Người qua theo màu áo
Bài thơ buồn không nguôi
Bài thơ buồn đứng lại
Tháng tư rồi sẽ qua
Ôi một thời trẻ dại
Rồi cũng sẽ bao la ...
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Một vầng trăng vỡ
Em mắt ướt tóc dài sợi nhỏ
Ta ngẩn ngơ bối rối một đời
Lòng dâu biển đầy vơi mấy độ
Tình mong manh một cõi rong chơi
Xin ghé lại nơi tà áo mỏng
Bờ môi em mộng mị u buồn
Người viễn khách nửa đời gió lộng
Vó ngựa buồn thôi cũng buông cương
Xin bên em những ngày thương nhớ
Đời mây trôi biết có quay về
Tìm trong nước một vầng trăng vỡ
Chỉ bàn tay khua cõi si mê
Xin đi hết một thời thương nhớ
Chợt hôm nào ta lạc mất nhau
Em có khóc khi mùa thu tới
Lòng hanh hao với cuộc tình sầu .
Từ Kế Tường
Em mắt ướt tóc dài sợi nhỏ
Ta ngẩn ngơ bối rối một đời
Lòng dâu biển đầy vơi mấy độ
Tình mong manh một cõi rong chơi
Xin ghé lại nơi tà áo mỏng
Bờ môi em mộng mị u buồn
Người viễn khách nửa đời gió lộng
Vó ngựa buồn thôi cũng buông cương
Xin bên em những ngày thương nhớ
Đời mây trôi biết có quay về
Tìm trong nước một vầng trăng vỡ
Chỉ bàn tay khua cõi si mê
Xin đi hết một thời thương nhớ
Chợt hôm nào ta lạc mất nhau
Em có khóc khi mùa thu tới
Lòng hanh hao với cuộc tình sầu .
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *
Re: Thơ Từ Kế Tường
Mùa Mưa Qua
Chiếc áo mới trắng tinh hồn mới lụa
Tuổi mười lăm thân mến giấu trong tay
Em bước về màu lá cũ chưa thay
Tôi trẻ dại hơn con đường buổi sáng .
Mầu khăn xếp lượt là hơn nắng thoáng
Mắt em trong, xanh biết đọt trên cành
Tôi thật thà yêu tất cả màu xanh
Yêu tiếng guốc khua vang hồn chim sẻ
Mùa thu tới trong nhịp đằm lặng lẽ
Từng chuyến xe không dừng lại buổi chiều
Tôi đếm hoài hàng cột điện xanh rêu
Hồn ngỡ chạm trên một đường dây thép
Và thương nhớ đựng đầy trong sách ép
Đóa hoa tương vàng úa chẳng còn hương
Tôi làm thơ hờn giận những con đường
Bi thiết hóa một buổi chiều tiễn biệt .
Tôi vẽ ra những chuyện buồn không thật
Đi một mình trên con phố sang thu
Lá rung đầy trong đôi mắt thâm u
Đời một thoáng tưởng chừng như bụi cát .
Đó là lúc ngỡ như sầu chất ngất
Oán hờn em thuốc hút đến vàng tay
Lòng học trò ướp bã những cơn say
Tình mới lớn len hơi nồng chất rượu .
Tuổi mười lăm ngây thơ em vừa đủ
Thoáng làm nghiêm tôi đã gọi hững hờ
Một chút cười là rộn rã ước mơ
Đi cúi xuống nghe chừng em đã giận .
Dòng tóc biếc chảy trên bờ vai phấn
Những ngày xưa hương ướp gửi vào vườn
Đứng bên rào dậy tiếng yêu thương
Con chim nhỏ bay qua hồn mở cửa .
Sớm mai nào mặt trời chưa đủ lửa
Em đến trường chân bước với heo may
Tôi đứng nhìn hôn vội xuống bàn tay
Hơi ấm đó sẽ theo em suốt buổi .
Nếu có gọi, gọi tên đừng nhớ tuổi
Tuổi mười lăm chưa nở hẳn thành bông
Sợi khói buồn chưa vướng mắt xanh trong
Đời có lợp vầng mây cao bát ngát .
Nên mỗi lúc đi ngang ngoài cửa lớp
Tôi lén nhìn rất vội bóng người qua
Tôi lén nhìn rất vội với mong chờ
Nụ cười đó sẽ vờ như thân thiết .
Nên mỗi lúc trời mưa tôi vẫn biết
Đón em bằng giọt nước rớt trên cây
Chiếc lá vàng in dưới bóng chim bay
Con đường đó thản nhiên buồn lớp lớp .
Tuổi mười lăm chim đầu đời cánh chớp
Áo chưa vưà nên còn rộng châu thân
Nếu đã đi xin đi lại vài lần
Cho tôi nghe tiếng cười em thánh thót .
Mùa mưa cũ qua rồi như chim hót
Em có về với chiếc áo năm xưa
Em có về với một nỗi dại khờ
Và đôi mắt có buồn vương chút khói ?
Từ Kế Tường
Chiếc áo mới trắng tinh hồn mới lụa
Tuổi mười lăm thân mến giấu trong tay
Em bước về màu lá cũ chưa thay
Tôi trẻ dại hơn con đường buổi sáng .
Mầu khăn xếp lượt là hơn nắng thoáng
Mắt em trong, xanh biết đọt trên cành
Tôi thật thà yêu tất cả màu xanh
Yêu tiếng guốc khua vang hồn chim sẻ
Mùa thu tới trong nhịp đằm lặng lẽ
Từng chuyến xe không dừng lại buổi chiều
Tôi đếm hoài hàng cột điện xanh rêu
Hồn ngỡ chạm trên một đường dây thép
Và thương nhớ đựng đầy trong sách ép
Đóa hoa tương vàng úa chẳng còn hương
Tôi làm thơ hờn giận những con đường
Bi thiết hóa một buổi chiều tiễn biệt .
Tôi vẽ ra những chuyện buồn không thật
Đi một mình trên con phố sang thu
Lá rung đầy trong đôi mắt thâm u
Đời một thoáng tưởng chừng như bụi cát .
Đó là lúc ngỡ như sầu chất ngất
Oán hờn em thuốc hút đến vàng tay
Lòng học trò ướp bã những cơn say
Tình mới lớn len hơi nồng chất rượu .
Tuổi mười lăm ngây thơ em vừa đủ
Thoáng làm nghiêm tôi đã gọi hững hờ
Một chút cười là rộn rã ước mơ
Đi cúi xuống nghe chừng em đã giận .
Dòng tóc biếc chảy trên bờ vai phấn
Những ngày xưa hương ướp gửi vào vườn
Đứng bên rào dậy tiếng yêu thương
Con chim nhỏ bay qua hồn mở cửa .
Sớm mai nào mặt trời chưa đủ lửa
Em đến trường chân bước với heo may
Tôi đứng nhìn hôn vội xuống bàn tay
Hơi ấm đó sẽ theo em suốt buổi .
Nếu có gọi, gọi tên đừng nhớ tuổi
Tuổi mười lăm chưa nở hẳn thành bông
Sợi khói buồn chưa vướng mắt xanh trong
Đời có lợp vầng mây cao bát ngát .
Nên mỗi lúc đi ngang ngoài cửa lớp
Tôi lén nhìn rất vội bóng người qua
Tôi lén nhìn rất vội với mong chờ
Nụ cười đó sẽ vờ như thân thiết .
Nên mỗi lúc trời mưa tôi vẫn biết
Đón em bằng giọt nước rớt trên cây
Chiếc lá vàng in dưới bóng chim bay
Con đường đó thản nhiên buồn lớp lớp .
Tuổi mười lăm chim đầu đời cánh chớp
Áo chưa vưà nên còn rộng châu thân
Nếu đã đi xin đi lại vài lần
Cho tôi nghe tiếng cười em thánh thót .
Mùa mưa cũ qua rồi như chim hót
Em có về với chiếc áo năm xưa
Em có về với một nỗi dại khờ
Và đôi mắt có buồn vương chút khói ?
Từ Kế Tường
MuaThuDuoiMua- *

» Những ly cà phê 3D đẹp ngoài sức tưởng tượng
» Đừng tưởng
» An Giang mùa nước nổi – tưởng không đẹp mà đẹp không tưởng
» Vũ khí trong tương lai gần đây
» Tượng Người phụ nữ quỳ
» Đừng tưởng
» An Giang mùa nước nổi – tưởng không đẹp mà đẹp không tưởng
» Vũ khí trong tương lai gần đây
» Tượng Người phụ nữ quỳ
Page 1 of 1
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum
|
|