Mẹ Hiền
3 posters
Page 3 of 3
Page 3 of 3 • 1, 2, 3
Sài Gòn ơi
Saigon ơi, ta gọi tên em đó
bên kia trời, em có biết không em
con phố xưa tại sao phải đổi tên ?
ngày trở lại làm sao tìm, em nhỉ
Saigon ơi, em là loài chim quý
giử giùm ta chút kỷ niệm, nghe em
em là mây, là cơn gió dịu êm
ru ta ngủ trong những đêm xa xứ
Saigon ơi, trong cuộc đời lữ thứ
cố tìm quên mà ta vẫn nhớ em
ngỏ hẻm quanh co, lầy lội, không đèn
kiếp sống đó đã quen rồi, em ạ
Saigon ơi, đừng nhìn nhau xa la.
mình cùng Cha, cùng Mẹ cả, em ơi
lỡ bỏ đi xa, không nói một lời
phương trời lạ, ta cúi đầu tạ lỗi
Saigon ơi, ta mong ngày gặp lại
quà cho em là một trái tim đau
một lần thôi, xin mình được có nhau
dù trời đổ mưa Ngâu hay nắng Hạ
Saigon ơi, xin em đừng vội vã
xa em rồi, sỏi đá cũng ngẩn ngơ
gió thôi bay và mây đứng bơ vơ
Saigon hỡi, xin chờ ta trở lại
Bình Thường - Viễn Du
14/09/2007
http://trinhnu.net/binhthuong
bên kia trời, em có biết không em
con phố xưa tại sao phải đổi tên ?
ngày trở lại làm sao tìm, em nhỉ
Saigon ơi, em là loài chim quý
giử giùm ta chút kỷ niệm, nghe em
em là mây, là cơn gió dịu êm
ru ta ngủ trong những đêm xa xứ
Saigon ơi, trong cuộc đời lữ thứ
cố tìm quên mà ta vẫn nhớ em
ngỏ hẻm quanh co, lầy lội, không đèn
kiếp sống đó đã quen rồi, em ạ
Saigon ơi, đừng nhìn nhau xa la.
mình cùng Cha, cùng Mẹ cả, em ơi
lỡ bỏ đi xa, không nói một lời
phương trời lạ, ta cúi đầu tạ lỗi
Saigon ơi, ta mong ngày gặp lại
quà cho em là một trái tim đau
một lần thôi, xin mình được có nhau
dù trời đổ mưa Ngâu hay nắng Hạ
Saigon ơi, xin em đừng vội vã
xa em rồi, sỏi đá cũng ngẩn ngơ
gió thôi bay và mây đứng bơ vơ
Saigon hỡi, xin chờ ta trở lại
Bình Thường - Viễn Du
14/09/2007
http://trinhnu.net/binhthuong
Last edited by Vien Du on 24th January 2015, 8:35 pm; edited 1 time in total
Vien Du- *
Nghẹn ngào
tôi vẫn mơ một ngày về thăm lại
cánh đồng xanh và một mái tranh nghèo
có Mẹ tôi tựa cửa đứng trông theo
một chú bé trong buổi chiều nhạt nắng
chú bé ấy bây giờ xa, xa lắm
xa quê hương nghe mặn đắng bờ môi
biết làm sao tìm lại một góc đời
ở nơi đó có Mẹ ngồi đan áo
ôi thương qúa, dáng Mẹ hiền gánh gạo
nuôi đàn con từng bữa cháo, bữa cơm
và bây giờ con đã lớn khôn
đau xót lắm, con không còn Mẹ nữa
bao hồi tưởng theo từng ngày trăn trở
ngoài hiên nhà, nghe tiếng gió lao xao
thấy Mẹ về trong giấc chiêm bao
con cúi mặt ... nghẹn ngào ... rơi lệ ...
Độc Hành - Viễn Du
23/04/2003
http://trinhnu.net/dochanh
Last edited by Vien Du on 24th January 2015, 8:34 pm; edited 1 time in total
Vien Du- *
Mùa Xuân Vắng Mẹ
Mẹ là một mùa Xuân bất tận
Đến muôn đời con vẫn không quên
Mẹ là dòng suối dịu êm
Ru con giấc ngủ êm đềm trong nôi
Mùa Xuân đến, Mẹ ngồi đan áo
Nuôi đàn con, bửa cháo, bửa cơm
Bây chừ con đã lớn khôn
Mẹ không còn nữa, nỗi buồn đi hoang
Không có Mẹ, hoang tàn, đỗ nát
Mặt trời buồn, quả đất ngừng quay
Mẹ ơi, trong vũ trụ này
Từ khi vắng Mẹ, tháng ngày buồn tênh
Thuyền không lái, lênh đênh trên sóng
Mẹ đi rồi, biết ngóng trông ai
Xuân này không có hoa mai
Thèm nghe pháo nỗ, vòng tay Mẹ hiền
... viết để nhớ mãi Người Mẹ Hiền kính yêu ...
Đến muôn đời con vẫn không quên
Mẹ là dòng suối dịu êm
Ru con giấc ngủ êm đềm trong nôi
Mùa Xuân đến, Mẹ ngồi đan áo
Nuôi đàn con, bửa cháo, bửa cơm
Bây chừ con đã lớn khôn
Mẹ không còn nữa, nỗi buồn đi hoang
Không có Mẹ, hoang tàn, đỗ nát
Mặt trời buồn, quả đất ngừng quay
Mẹ ơi, trong vũ trụ này
Từ khi vắng Mẹ, tháng ngày buồn tênh
Thuyền không lái, lênh đênh trên sóng
Mẹ đi rồi, biết ngóng trông ai
Xuân này không có hoa mai
Thèm nghe pháo nỗ, vòng tay Mẹ hiền
... viết để nhớ mãi Người Mẹ Hiền kính yêu ...
Last edited by Vien Du on 24th January 2015, 8:34 pm; edited 1 time in total
Vien Du- *
Mùa Xuân Xứ Lạ
Tôi đi giữa mùa xuân xứ lạ
Thấy bóng mình nghiêng ngã phía sau
Cúi đầu, lặng lẽ bước mau
Dẫm bừa trên những nỗi đau cuối mùa
Chợt nhớ những ngày xưa thân ái
Đón Giao Thừa, hái lộc đầu năm
Lên chùa, khấn vái, xin xăm
Ba ngày Xuân đến, ghé thăm bạn bè
Mồng Một Tết, ngồi nghe pháo nổ
Mà tâm hồn rạng rỡ niềm vui
Bây chừ buồn quá, Xuân ơi
Lang thang đất khách, bên đời quạnh hiu
Vẫn còn đó, bao điều chưa nói
Thì Xuân ơi, đừng vội chia tay
Quê hương như bát nước đầy
Như dòng suối lệ, những ngày tha phương
Viễn Du
Thấy bóng mình nghiêng ngã phía sau
Cúi đầu, lặng lẽ bước mau
Dẫm bừa trên những nỗi đau cuối mùa
Chợt nhớ những ngày xưa thân ái
Đón Giao Thừa, hái lộc đầu năm
Lên chùa, khấn vái, xin xăm
Ba ngày Xuân đến, ghé thăm bạn bè
Mồng Một Tết, ngồi nghe pháo nổ
Mà tâm hồn rạng rỡ niềm vui
Bây chừ buồn quá, Xuân ơi
Lang thang đất khách, bên đời quạnh hiu
Vẫn còn đó, bao điều chưa nói
Thì Xuân ơi, đừng vội chia tay
Quê hương như bát nước đầy
Như dòng suối lệ, những ngày tha phương
Viễn Du
Vien Du- *
Sinh nhật anh
Sinh nhật anh, một ngày tháng tám
Nắng ngủ vùi trên thảm cỏ xanh
Ru em giấc mộng yên lành
Và khi đêm xuống, trăng thanh hữu tình
Sinh nhật anh, lung linh ngọn nến
Con thuyền tình ghé bến tương tư
Nghe trong tiếng gió vi vu
Lá thay màu áo, mùa thu đã về
Sinh nhật anh, đam mê trở giấc
Một góc đời, lất phất mưa rơi
Cho anh xin lại nụ cười
Sân trường đại học, một thời sinh viên
Sinh nhật anh, muộn phiền bỏ trốn
Sánh vai nhau, đi trọn kiếp người
Ôm đàn, ta mãi rong chơi
Túi thơ, bầu rượu, xin mời tri âm
Viễn Du
Nắng ngủ vùi trên thảm cỏ xanh
Ru em giấc mộng yên lành
Và khi đêm xuống, trăng thanh hữu tình
Sinh nhật anh, lung linh ngọn nến
Con thuyền tình ghé bến tương tư
Nghe trong tiếng gió vi vu
Lá thay màu áo, mùa thu đã về
Sinh nhật anh, đam mê trở giấc
Một góc đời, lất phất mưa rơi
Cho anh xin lại nụ cười
Sân trường đại học, một thời sinh viên
Sinh nhật anh, muộn phiền bỏ trốn
Sánh vai nhau, đi trọn kiếp người
Ôm đàn, ta mãi rong chơi
Túi thơ, bầu rượu, xin mời tri âm
Viễn Du
Vien Du- *
Cứ mỗi độ thu
Mùa thay lá, đi tìm vài con chử
Mượn tiếng đàn, chuyên chở chút suy tư
Vũ trụ thay màu, cứ mỗi độ thu
Chú chim nhỏ hình như vừa trở giấc
Mùa thay lá, con nai vàng ngơ ngác
Đi lang thang, tìm bóng mát cuộc đời
Đôi mắt buồn, ngồi đếm hạt mưa rơi
Hồn đi lạc vào khung trời kỷ niệm
Mùa thay lá, chiều thu giăng mây tím
Tay ôm đàn, ai buông phím tơ ngân
Nghe tâm hồn như có chút bâng khuâng
Mùa thu đến đã bao lần rồi nhỉ
Mùa thay lá, có anh chàng thi sĩ
Mượn vần thơ để trang trí cuộc đời
Ly cà phê và điếu thuốc trên môi
Vài con chử rong chơi trên phím nhạc
Viễn Du
Mượn tiếng đàn, chuyên chở chút suy tư
Vũ trụ thay màu, cứ mỗi độ thu
Chú chim nhỏ hình như vừa trở giấc
Mùa thay lá, con nai vàng ngơ ngác
Đi lang thang, tìm bóng mát cuộc đời
Đôi mắt buồn, ngồi đếm hạt mưa rơi
Hồn đi lạc vào khung trời kỷ niệm
Mùa thay lá, chiều thu giăng mây tím
Tay ôm đàn, ai buông phím tơ ngân
Nghe tâm hồn như có chút bâng khuâng
Mùa thu đến đã bao lần rồi nhỉ
Mùa thay lá, có anh chàng thi sĩ
Mượn vần thơ để trang trí cuộc đời
Ly cà phê và điếu thuốc trên môi
Vài con chử rong chơi trên phím nhạc
Viễn Du
Vien Du- *
Một lần đi xa
Mùa thay lá, ai về quê Mẹ
Xin nhắn dùm những kẻ tha hương
Dù cho xa cách muôn phương
Vẫn không quên được con đường năm xưa
Mùa thay lá, dù mưa hay nắng
Xứ lạ, quê người, sao chẳng thấy vui
Từng đêm nuốt lệ, ngậm ngùi
Giọt cà phê đắng, thơm mùi lúa non
Mùa thay lá, chim non về tổ
Xa quê hương, vụn vỡ niềm đau
Cũng đành cúi mặt xa nhau
Có ai ngồi khóc bên cầu tương tư
Mùa thay lá, giả từ quê Mẹ
Bước xuống thuyền, giọt lệ rưng rưng
Sẽ không còn có mùa xuân
Con tim đã chết, một lần đi xa
Viễn Du
Xin nhắn dùm những kẻ tha hương
Dù cho xa cách muôn phương
Vẫn không quên được con đường năm xưa
Mùa thay lá, dù mưa hay nắng
Xứ lạ, quê người, sao chẳng thấy vui
Từng đêm nuốt lệ, ngậm ngùi
Giọt cà phê đắng, thơm mùi lúa non
Mùa thay lá, chim non về tổ
Xa quê hương, vụn vỡ niềm đau
Cũng đành cúi mặt xa nhau
Có ai ngồi khóc bên cầu tương tư
Mùa thay lá, giả từ quê Mẹ
Bước xuống thuyền, giọt lệ rưng rưng
Sẽ không còn có mùa xuân
Con tim đã chết, một lần đi xa
Viễn Du
Vien Du- *
Dốc đời
Xin được làm một loài rong biển
Đêm nằm nghe những tiếng sóng reo
Dốc đời, vách đá cheo leo
Oằn vai trĩu nặng, mang theo nỗi sầu
Xin được làm nỗi đau rất lạ
Dẫm bừa trên sỏi đá ngu ngơ
Dốc đời, không đẹp như mơ
Giọt cà phê đắng, bơ vơ nẽo về
Xin được làm cơn mê hạnh phúc
Nắng lụa vàng hay lúc mưa rơi
Dốc đời, nửa cánh chơi vơi
Vẫn hoài thao thức, kiếp người phù du
Xin được làm gã khờ đi lạc
Biết tìm đâu bóng mát cuộc tình
Dốc đời, vẫn đứng lặng thinh
Bỏ ta ở lại, một mình bơ vơ
Viễn Du
Đêm nằm nghe những tiếng sóng reo
Dốc đời, vách đá cheo leo
Oằn vai trĩu nặng, mang theo nỗi sầu
Xin được làm nỗi đau rất lạ
Dẫm bừa trên sỏi đá ngu ngơ
Dốc đời, không đẹp như mơ
Giọt cà phê đắng, bơ vơ nẽo về
Xin được làm cơn mê hạnh phúc
Nắng lụa vàng hay lúc mưa rơi
Dốc đời, nửa cánh chơi vơi
Vẫn hoài thao thức, kiếp người phù du
Xin được làm gã khờ đi lạc
Biết tìm đâu bóng mát cuộc tình
Dốc đời, vẫn đứng lặng thinh
Bỏ ta ở lại, một mình bơ vơ
Viễn Du
Vien Du- *
Sa mạc tình yêu
Mùa thay lá, và một thời áo trắng
Ngồi bên nhau trong quán vắng mưa rơi
Một cuộc tình len lén bước lên ngôi
Hình như có nụ cười trong ánh mắt
Mùa thay lá, một nỗi buồn đi lạc
Đứng bơ vơ trong sa mạc tình yêu
Một thoáng buồn, ai cúi mặt , đăm chiêu
Nghe nhớ qúa, những buổi chiều thư viện
Mùa thay lá, và buổi chiều hò hẹn
Ngồi bên nhau, mình nói chuyện vu vơ
- Ừ, phải chi anh mà biết làm thơ !
- Thôi anh ạ, đừng mộng mơ cho lắm !
Mùa thay lá, lang thang trên phố vắng
Nhặt mấy vần thơ, đem tặng cho đời
Nghe đâu đây, một tiếng hát nửa vời
Đưa ta trở lại một thời áo trắng
Viễn Du
Ngồi bên nhau trong quán vắng mưa rơi
Một cuộc tình len lén bước lên ngôi
Hình như có nụ cười trong ánh mắt
Mùa thay lá, một nỗi buồn đi lạc
Đứng bơ vơ trong sa mạc tình yêu
Một thoáng buồn, ai cúi mặt , đăm chiêu
Nghe nhớ qúa, những buổi chiều thư viện
Mùa thay lá, và buổi chiều hò hẹn
Ngồi bên nhau, mình nói chuyện vu vơ
- Ừ, phải chi anh mà biết làm thơ !
- Thôi anh ạ, đừng mộng mơ cho lắm !
Mùa thay lá, lang thang trên phố vắng
Nhặt mấy vần thơ, đem tặng cho đời
Nghe đâu đây, một tiếng hát nửa vời
Đưa ta trở lại một thời áo trắng
Viễn Du
Vien Du- *
Cho con tìm thấy lại niềm tin
Sáng Chúa Nhật, qùy bên cung thánh
Mà tâm hồn như mãnh vườn hoang
Mong tìm được chút bình an
Con đường gió bụi, muôn vàn hiểm nguy
Cúi xin Chúa từ bi, nhân ái
Cho con tìm thấy lại niềm tin
Đêm tàn, sẽ thấy bình minh
Cho dù sóng gió, vững tin nơi Ngài
Trong tay Chúa, đường dài vui bước
Nắng Hạ vàng, hay lúc mưa rơi
Tâm hồn con được thãnh thơi
Vần thơ, nốt nhạc, dâng lời hoan ca
Trong vủ trụ bao la, huyền bí
Chỉ có Ngài là Đấng Chí Tôn
Từ bình minh đến hoàng hôn
Dù cho trăng khuyết hay tròn đêm nay
Viễn Du
Mà tâm hồn như mãnh vườn hoang
Mong tìm được chút bình an
Con đường gió bụi, muôn vàn hiểm nguy
Cúi xin Chúa từ bi, nhân ái
Cho con tìm thấy lại niềm tin
Đêm tàn, sẽ thấy bình minh
Cho dù sóng gió, vững tin nơi Ngài
Trong tay Chúa, đường dài vui bước
Nắng Hạ vàng, hay lúc mưa rơi
Tâm hồn con được thãnh thơi
Vần thơ, nốt nhạc, dâng lời hoan ca
Trong vủ trụ bao la, huyền bí
Chỉ có Ngài là Đấng Chí Tôn
Từ bình minh đến hoàng hôn
Dù cho trăng khuyết hay tròn đêm nay
Viễn Du
Vien Du- *
Vận tốc cuộc tình
Mùa đã sang rồi, em có hay
Một vài chiếc lá hững hờ bay
Vương tay cố níu vầng trăng khuyết
Chợt biết cuộc tình như áng mây
Mùa đã sang rồi, em biết không
Bài thơ viết mãi vẫn chưa xong
Nghe trong nhịp thở hình như có
Tiếng gió thu về trên bến sông
Mùa đã sang rồi, em ở đâu
Bàn chân ngơ ngác đứng chờ nhau
Thay màu, chiếc lá đang ngồi khóc
Vận tốc cuộc tình sao quá mau
Mùa đã sang rồi, em ngủ đi
Lá vàng ôm một mối tình si
Chỉ vì cơn gió vô tình quá
Chiếc lá âm thầm bỏ ra đi
Viễn Du
Một vài chiếc lá hững hờ bay
Vương tay cố níu vầng trăng khuyết
Chợt biết cuộc tình như áng mây
Mùa đã sang rồi, em biết không
Bài thơ viết mãi vẫn chưa xong
Nghe trong nhịp thở hình như có
Tiếng gió thu về trên bến sông
Mùa đã sang rồi, em ở đâu
Bàn chân ngơ ngác đứng chờ nhau
Thay màu, chiếc lá đang ngồi khóc
Vận tốc cuộc tình sao quá mau
Mùa đã sang rồi, em ngủ đi
Lá vàng ôm một mối tình si
Chỉ vì cơn gió vô tình quá
Chiếc lá âm thầm bỏ ra đi
Viễn Du
Vien Du- *
Quê hương và nỗi nhớ
Quê hương và nỗi nhớ
Vẫn còn ở trong tim
Chừng đã mõi cánh chim
Mãi đi tìm nguồn cội
Quê hương xa diệu vợi
Xin gắng đợi chờ nhau
Ôm một trái tim đau
Và nỗi sầu muôn kiểp
Ta nhìn vầng trăng khuyết
Nghe luyến tiếc ngập lòng
Dù không phải mùa đông
Mà tâm hồn buốt giá
Quê hương chừ xa quá
Nơi xứ lạ mưa rơi
Nghe mặn đắng bờ môi
Một kiếp người lưu lạc
Viễn Du
Vẫn còn ở trong tim
Chừng đã mõi cánh chim
Mãi đi tìm nguồn cội
Quê hương xa diệu vợi
Xin gắng đợi chờ nhau
Ôm một trái tim đau
Và nỗi sầu muôn kiểp
Ta nhìn vầng trăng khuyết
Nghe luyến tiếc ngập lòng
Dù không phải mùa đông
Mà tâm hồn buốt giá
Quê hương chừ xa quá
Nơi xứ lạ mưa rơi
Nghe mặn đắng bờ môi
Một kiếp người lưu lạc
Viễn Du
Vien Du- *
Quên cả lối về
Em đếm sợi buồn vương trên tóc
Con dế mèn ngồi khóc đêm mưa
Cuội ơi, Cuội đã ngủ chưa ?
Ngoài hiên lấp ló, trăng vừa mới lên
Anh đem nỗi muộn phiền rao bán
Đi lang thang từ sáng đến chiều
Đêm về, cúi mặt đăm chiêu
Thế nhân sao có lắm điều dối gian
Em ngồi giữa thiên đàng mộng mị
Đem nỗi đau trang trí cuộc đời
Cuộc đời bạc trắng như vôi
Có ai thắp đuốc, tìm người tri âm
Anh lạc bước bao năm, xứ lạ
Quên đường đi, quên cả lối về
Đêm buồn, ngồi lắng tai nghe
Mưa rơi tí tách trên hè phố xưa
Viễn Du
Con dế mèn ngồi khóc đêm mưa
Cuội ơi, Cuội đã ngủ chưa ?
Ngoài hiên lấp ló, trăng vừa mới lên
Anh đem nỗi muộn phiền rao bán
Đi lang thang từ sáng đến chiều
Đêm về, cúi mặt đăm chiêu
Thế nhân sao có lắm điều dối gian
Em ngồi giữa thiên đàng mộng mị
Đem nỗi đau trang trí cuộc đời
Cuộc đời bạc trắng như vôi
Có ai thắp đuốc, tìm người tri âm
Anh lạc bước bao năm, xứ lạ
Quên đường đi, quên cả lối về
Đêm buồn, ngồi lắng tai nghe
Mưa rơi tí tách trên hè phố xưa
Viễn Du
Vien Du- *
Kỷ niệm buồn
Tháng tư ơi, anh cúi đầu bật khóc
Em tưởng anh đang hạnh phúc, phải không ?
Không đâu em, giọt nước mắt lưng tròng
Đêm thức trắng, anh trông về Quê Mẹ
Tháng tư ơi, em hãy nghe anh kể
Câu chuyện buồn của một kẻ vượt biên
Bé cỏn con, bé lắm, một con thuyền
Hình ảnh đó còn nguyên trong tiềm thức
Tháng tư ơi, trời tối đen như mực
Buông xuôi tay vì kiệt sức mất rồi
Thuyền của anh nó sắp vỡ làm đôi
Xin vĩnh biệt cuộc đời và nhân loại
Tháng tư ơi, anh vẫn còn nhớ mãi
Tiếng thét gào kinh hãi giữa đêm khuya
Mẹ ôm con vì sợ phải chia lìa
Giây phút cuối, về bên kia thế giới
Viễn Du
Em tưởng anh đang hạnh phúc, phải không ?
Không đâu em, giọt nước mắt lưng tròng
Đêm thức trắng, anh trông về Quê Mẹ
Tháng tư ơi, em hãy nghe anh kể
Câu chuyện buồn của một kẻ vượt biên
Bé cỏn con, bé lắm, một con thuyền
Hình ảnh đó còn nguyên trong tiềm thức
Tháng tư ơi, trời tối đen như mực
Buông xuôi tay vì kiệt sức mất rồi
Thuyền của anh nó sắp vỡ làm đôi
Xin vĩnh biệt cuộc đời và nhân loại
Tháng tư ơi, anh vẫn còn nhớ mãi
Tiếng thét gào kinh hãi giữa đêm khuya
Mẹ ôm con vì sợ phải chia lìa
Giây phút cuối, về bên kia thế giới
Viễn Du
Vien Du- *
Con Tim Rướm Máu
Tôi viết bài thơ, con tim rướm máu
Vết thương lòng, đau thấu tận tủy xương
Khóc cho tôi, hay cho cả Quê Hương
Tìm cái sống, trên con đường vượt biển
Cuộc chia tay không một lời đưa tiễn
Ở ngoài kia, sóng biển vẫn thét gào
Mẹ ôm con trong tiếng nấc nghẹn ngào
Ngủ con nhé, mình vào cỏi xa xăm
Sóng thần ơi, sao mi thật đáng ghét
Bao thuyền nhân phải vĩnh biệt cõi đời
Cũng vì mi, họ không thấy mặt trời
Trong tiếng nấc, tử thần cười ngạo nghễ
Tôi viết bài thơ, âm thầm nuốt lệ
Sao cuộc đời buồn đến thế, anh ơi
Ai về Quê Hương, xin cho nhắn đôi lời
Giọt nước mắt của một người xa Quê Hương
Viễn Du
Vết thương lòng, đau thấu tận tủy xương
Khóc cho tôi, hay cho cả Quê Hương
Tìm cái sống, trên con đường vượt biển
Cuộc chia tay không một lời đưa tiễn
Ở ngoài kia, sóng biển vẫn thét gào
Mẹ ôm con trong tiếng nấc nghẹn ngào
Ngủ con nhé, mình vào cỏi xa xăm
Sóng thần ơi, sao mi thật đáng ghét
Bao thuyền nhân phải vĩnh biệt cõi đời
Cũng vì mi, họ không thấy mặt trời
Trong tiếng nấc, tử thần cười ngạo nghễ
Tôi viết bài thơ, âm thầm nuốt lệ
Sao cuộc đời buồn đến thế, anh ơi
Ai về Quê Hương, xin cho nhắn đôi lời
Giọt nước mắt của một người xa Quê Hương
Viễn Du
Vien Du- *
Niềm tin và hy vọng
Những tiếng khóc vang lên trong đêm tối
Cuộc chia tay không nói tiếng giả từ
Sóng thần ơi, mi đã đến thật ư ?
Và nhân loại hình như đang hấp hối
Vẫn còn đó biết bao điều chưa nói
Những hình hài đã vội dắt nhau đi
Sóng thần ơi, họ có tội tình chi
Hồn lìa xác, ra đi trong cơn lốc
Bé thơ ơi, thôi xin em đừng khóc
Dẫu cuộc đời nhiều tang tóc, đau thương
Những tấm lòng nhân đạo tận muôn phương
Đang chờ đón ở con đường trước mặt
Nín đi em, hãy lau khô nước mắt
Đứng thẳng lên, đừng đánh mất tương lai
Góc biển, chân trời, góp sức, chung vai
Hẹn em nhé, một ngày mai tươi sáng
Xin hãy cùng hướng tâm hồn về một vùng đất đang hứng chịu
quá nhiều thảm họa, đau thương và nước mắt,
với một niềm tin và hy vọng về một ngày mai tươi sáng
Chúc một ngày an lành
Nhơn Dalat
Cuộc chia tay không nói tiếng giả từ
Sóng thần ơi, mi đã đến thật ư ?
Và nhân loại hình như đang hấp hối
Vẫn còn đó biết bao điều chưa nói
Những hình hài đã vội dắt nhau đi
Sóng thần ơi, họ có tội tình chi
Hồn lìa xác, ra đi trong cơn lốc
Bé thơ ơi, thôi xin em đừng khóc
Dẫu cuộc đời nhiều tang tóc, đau thương
Những tấm lòng nhân đạo tận muôn phương
Đang chờ đón ở con đường trước mặt
Nín đi em, hãy lau khô nước mắt
Đứng thẳng lên, đừng đánh mất tương lai
Góc biển, chân trời, góp sức, chung vai
Hẹn em nhé, một ngày mai tươi sáng
Xin hãy cùng hướng tâm hồn về một vùng đất đang hứng chịu
quá nhiều thảm họa, đau thương và nước mắt,
với một niềm tin và hy vọng về một ngày mai tươi sáng
Chúc một ngày an lành
Nhơn Dalat
Vien Du- *
Xin đời giấc ngủ bình an
Thơ và nhạc, âm thanh trầm bỗng
Những buổi chiều gió lộng thênh thang
Ôm đàn, cất bước đi hoang
Bài thơ đành viết dỡ dang mất rồi
Thơ và nhạc, khung trời mơ mộng
Đẹp tuyệt vời, cuộc sống hôm nay
Ngôn từ chắp cánh xa bay
Để vài con chử ngủ say bên đời
Thơ và nhạc, lã lơi trong nắng
Giọt cà phê, chất đắng nhiệm mầu
Ngôn từ không biết về đâu
Bỏ vài con chử, đỉnh sầu bơ vơ
Thơ và nhạc, trăng mờ bên suối
Chú nai ngồi đếm tuổi thời gian
Xin đời giấc ngủ bình an
Hình như nghe có tiếng đàn trong đêm
Viễn Du
Những buổi chiều gió lộng thênh thang
Ôm đàn, cất bước đi hoang
Bài thơ đành viết dỡ dang mất rồi
Thơ và nhạc, khung trời mơ mộng
Đẹp tuyệt vời, cuộc sống hôm nay
Ngôn từ chắp cánh xa bay
Để vài con chử ngủ say bên đời
Thơ và nhạc, lã lơi trong nắng
Giọt cà phê, chất đắng nhiệm mầu
Ngôn từ không biết về đâu
Bỏ vài con chử, đỉnh sầu bơ vơ
Thơ và nhạc, trăng mờ bên suối
Chú nai ngồi đếm tuổi thời gian
Xin đời giấc ngủ bình an
Hình như nghe có tiếng đàn trong đêm
Viễn Du
Vien Du- *
Con đường kỷ niệm
Thơ và nhạc, bọn mình ngồi tâm sự
Những ngôn từ, trong giấc ngủ xanh xao
Nghe tiếng đàn, chợt cất cánh bay cao
Vài con chử lao xao tìm nốt nhạc
Thơ và nhạc, đứng nhìn nhau ngơ ngác
Nửa kiếp người, lưu lạc xứ người ta
Quê hương ơi, sao tìm mãi không ra
Con phố cũ, với cây đa đầu ngõ
Thơ và nhạc, những đêm buồn trăn trở
Ớ bên này, mà cứ ngỡ bên kia
Nghe tiếng đàn, đau xót nỗi cách chia
Giọt nước mắt phút xa lìa quê mẹ
Thơ và nhạc, là những dòng dư lệ
Nỗi muộn phiền của những kẻ tha hương
Dẫu biết rằng mình sẽ mãi còn thương
Thành phố cũ và con đường kỷ niệm
Viễn Du
Những ngôn từ, trong giấc ngủ xanh xao
Nghe tiếng đàn, chợt cất cánh bay cao
Vài con chử lao xao tìm nốt nhạc
Thơ và nhạc, đứng nhìn nhau ngơ ngác
Nửa kiếp người, lưu lạc xứ người ta
Quê hương ơi, sao tìm mãi không ra
Con phố cũ, với cây đa đầu ngõ
Thơ và nhạc, những đêm buồn trăn trở
Ớ bên này, mà cứ ngỡ bên kia
Nghe tiếng đàn, đau xót nỗi cách chia
Giọt nước mắt phút xa lìa quê mẹ
Thơ và nhạc, là những dòng dư lệ
Nỗi muộn phiền của những kẻ tha hương
Dẫu biết rằng mình sẽ mãi còn thương
Thành phố cũ và con đường kỷ niệm
Viễn Du
Vien Du- *
Xin đừng đánh mất niềm tin
Thơ và nhạc, em đàn, anh hát
Những ngôn từ nghe rất đơn sơ
Một vài con chử ngu ngơ
Đi tìm nốt nhạc, bơ vơ giữa đời
Thơ và nhạc, mưa rơi lất phất
Nhưng xin đừng đánh mất niềm tin
Chiều nào, trên đĩnh bình yên
Ôm đàn, ta hát cho quên nỗi sầu
Thơ và nhạc, bên nhau sánh bước
Nào có ai biết được tương lai
Hãy vui cho trọn đêm nay
Em đàn, anh hát, tháng ngày phôi pha
Thơ và nhạc, lời ca tiếng hát
Nghe tâm hồn chất ngất niềm vui
Chao nghiêng cánh hạc lưng trời
Ôm đàn em hát, anh ngồi làm thơ
Viễn Du
Những ngôn từ nghe rất đơn sơ
Một vài con chử ngu ngơ
Đi tìm nốt nhạc, bơ vơ giữa đời
Thơ và nhạc, mưa rơi lất phất
Nhưng xin đừng đánh mất niềm tin
Chiều nào, trên đĩnh bình yên
Ôm đàn, ta hát cho quên nỗi sầu
Thơ và nhạc, bên nhau sánh bước
Nào có ai biết được tương lai
Hãy vui cho trọn đêm nay
Em đàn, anh hát, tháng ngày phôi pha
Thơ và nhạc, lời ca tiếng hát
Nghe tâm hồn chất ngất niềm vui
Chao nghiêng cánh hạc lưng trời
Ôm đàn em hát, anh ngồi làm thơ
Viễn Du
Vien Du- *
Re: Mẹ Hiền
Cám ơn MTDM ghé thămMuaThuDuoiMua wrote:VienDu lam nhieu tho* ma van con nhieu y' tuong mo*'i la. va hay qua' ...
Chúc vui
Nhơn
Last edited by Vien Du on 23rd February 2015, 9:36 am; edited 1 time in total
Vien Du- *
Re: Mẹ Hiền
Chuyến tàu hồi hương
Chúc Anh Chị, bước sang năm mới
Nhạc và thơ, tiếng nói con tim
Đường bay đã mõi cánh chim
Dắt dìu nhau nhé, đi tìm Quê Hương
Chúc Anh Chị, con đường hạnh phúc
Sợi nắng vàng, hay lúc mưa rơi
Dìu nhau góc biển, chân trời
Vui Anh Chị nhé, mình ngồi làm thơ
Chúc Anh Chị, giấc mơ tuổi ngọc
Cái thuở còn kẹp tóc, làm duyên
O tê, má lúm đồng tiền
Anh ni răng cứ làm phiền người ta
Chúc Anh Chị, dù xa vạn dặm
Một ngày nào, mình nắm tay nhau
Anḥ đi trước, Chị theo sau
Nhanh lên kèo trể chuyến tàu hồi hương
Nhơn
2/22/2015
Vien Du- *
Re: Mẹ Hiền
Dalat sương mù
Mi-Mô-Sa, tên một loài hoa nhỏ
Đẹp tuyệt vời trong hơi thở mùa Thu
Quê Hương tôi, Đà Lạt, xứ sương mù
Có chút nắng hình như vừa đến muộn
Đẹp tuyệt vời trong hơi thở mùa Thu
Quê Hương tôi, Đà Lạt, xứ sương mù
Có chút nắng hình như vừa đến muộn
Và đẹp lắm, mỗi khi hoàng hôn xuống
Thủy Tạ buồn, ngồi uống tách cà phê
Cam Ly ơi, em hãy lắng tai nghe
Người khách lạ đang mơ về em đó
Thủy Tạ buồn, ngồi uống tách cà phê
Cam Ly ơi, em hãy lắng tai nghe
Người khách lạ đang mơ về em đó
Chiều lắng đọng bên kia Hồ Than Thở
Nghe lá rơi mà ngỡ bước ai về
Ta lăn hoài trên con dốc đam mê
Chợt tỉnh giấc... ô hay... sao buồn thế !
Nghe lá rơi mà ngỡ bước ai về
Ta lăn hoài trên con dốc đam mê
Chợt tỉnh giấc... ô hay... sao buồn thế !
Thác Prenn ơi, cho anh xin giọt lệ
Đã lâu rồi, anh chưa ghé về thăm
Thung Lũng Tình Yêu, xin rất ân cần
Hôn lên tóc em một lần... em nhé
Đã lâu rồi, anh chưa ghé về thăm
Thung Lũng Tình Yêu, xin rất ân cần
Hôn lên tóc em một lần... em nhé
Hồ Xuân Hương, xin hãy nghe anh kể
Câu chuyện buồn của một kẻ tha phương
Nắng ở đây không đủ ấm tâm hồn
Và mưa chỉ thêm buồn đời viễn xứ
Câu chuyện buồn của một kẻ tha phương
Nắng ở đây không đủ ấm tâm hồn
Và mưa chỉ thêm buồn đời viễn xứ
Nhơn Dalat
Thương Về Miền Đất Lạnh
Sáng Tác : Minh Kỳ
Trình Bày : Nhơn Dalat
Vien Du- *
Page 3 of 3 • 1, 2, 3
Similar topics
» Cứu vợ hiền
» Bảo Lộc hiền hoà mộng mơ
» Em Hiền Như Ma Soeur - Sĩ Phú
» Mẹ Hiền Thương Yêu - Hòa Tấu
» Hố sâu tử thần đột ngột xuất hiện
» Bảo Lộc hiền hoà mộng mơ
» Em Hiền Như Ma Soeur - Sĩ Phú
» Mẹ Hiền Thương Yêu - Hòa Tấu
» Hố sâu tử thần đột ngột xuất hiện
Page 3 of 3
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum
|
|